Bệnh đau đầu.
Sao nghe quen thế nhỉ? “Người anh kia của cậu tên là gì?”
“Anh ấy tên gì thì tôi không tiện tiết lộ, chỉ có thể nói với cậu rằng đối với tôi anh ấy rất quan trọng.” Hoắc Cảnh Mặc không dám nói ra chuyện Phượng Cẩn Niên bị bệnh, chuyện này quá quan trọng, nếu như để cho một vài người biết sợ là sẽ dẫn đến cuộc sóng gió đẫm máu.
“Anh ấy họ Phượng sao?” Trực giác của Đường Tiểu Đường nghĩ người anh mà Mặc Tử đang nói có thể là cha.
“Cậu… cậu làm sao mà biết được? Cậu không phải là đang giám sát tôi đấy chứ?” Hoắc Cảnh Mặc bất ngờ bị dọa cho cả người toát mồ hôi lạnh, anh ta căng thẳng đến mức đứng thẳng dậy nhìn ngó xung quanh để tìm kiếm các loại camera trong hệ thống giám sát.
“Mặc Tử, chỉ số thông minh của cậu thật đáng lo, tôi cũng vừa mới tới thủ đô, làm sao mà giám sát cậu được?” Đường Tiểu Đường cố tình nói ra việc mình mới tới thủ đô, mẹ cũng vừa mới tới, nhưng mà dựa vào trí thông minh của Mặc Tử, đoán chừng là không thể nào nghĩ đến việc bản thân và bác sĩ Sunny có quan hệ.
Đúng là vậy…
“Cũng đúng nha, cậu mới tới nên không kịp để giám sát, đại ca à, việc này tôi nhờ ở cậu nhé, xem như là tôi cầu xin cậu đi.” Hoắc Cảnh Mặc ngồi xuống.
“Việc này tôi làm giúp cậu, cứ đợi tin tức từ tôi nhé.”
Sau khi Đường Tiểu Đường xuống mạng, chau mày rầu rĩ , tại sao bên cạnh cha lại có người ngốc đến vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-co-chap-lao-dai-sieu-dinh-nguoi/4338154/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.