Dung Tư Thánh hơi sửng sốt, thằng nhóc bị sao vậy? Bình thường thẳng nhóc cũng không giống người bị ăn nói lắm. "Gia Hạo, đợi đã
Anh vội vàng đuổi kịp, sau đó ngồi xuống chặn cậu bé xuống: "Cháu sao vậy?”
Mộ Gia Hạo nói: "Không có gì, cháu sắp đến trường muộn rồi.
Nghe lý do nhà người ta quang minh chính đại thế kia.
Nhưng Dung Tư Thành biết rằng đây không phải lý do khiến cậu bé hành xử như vậy, chắc chắn là do Tề Vân Tiêu đã đắc tội với thằng nhóc này.
Anh nghi ngờ liếc nhìn Tề Vân Tiêu: "Chờ chú!” Vừa nói anh vừa cúi người ôm Mộ Gia Hạo lên.
Sau đó rời khỏi công ty và lên xe.
Nhưng Dung Tư Thành không lái xe mà nhìn Mộ Gia
Hạo với ánh mắt nghi ngờ.
Mộ Gia Hạo cúi đầu xuống không nói gì, những ngón tay thon dài của cậu nhảy múa một cách nhàm chán. “Chú Tề đắc tội với con à?” Dung Tư Thành hỏi.
Mộ Gia Hạo không ngẩng đầu lên, cậu bé lười biếng trả lời: "Không có
Dung Tư Thành lại hỏi: "Vậy tại sao con lại không giúp chú ấy?
Mộ Gia Hạo không nói gì, quay đầu lại nhìn anh, nói với giọng điệu như ông cụ non: "Cha nói xem, nếu không có con cha phải làm thế nào? Vợ của cha sắp bị người ta cướp đến nơi còn không biết."
Dung Tư Thành nhìn dáng vẻ lo lắng của thằng nhóc kia, có chút ngẩn người. "Ai cướp vợ của cha cơ?”
Mộ Gia Hạo tức giận nhìn anh chăm chăm: "Còn ai nữa, chính là chủ Tề đẩy. Lúc con nói có người đang theo đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-boi-me-toi-la-cuong-nu/1197621/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.