Mộ Yến Lệ quay đầu làm ngơ.
Dung Tư Thành thở dài một hơi, bản thân có chút bất lực, gặp cô cũng không thể bình tĩnh được. Anh không muốn đang trong khoảng thời gian ngọt ngào này lại cãi nhau với cô, nhưng làm sao anh có thể chấp nhận một thỏa thuận như vậy?
Số tiền này không phải giống như đang bố thí cho người khác hay sao?
Quyền chủ động phải do chính tay bản thân nằm giữ, đạo lí này anh ta mấy tuổi đã biết.
Giờ thì hay rồi, bạn gái cũng không phải của mình, anh nói gì cũng không được, bạn gái nói gì cũng không được, phải để một người ngoài nói mới được.
Cái này gọi là gì?
Nhưng...
Như cô ấy nói, ai bảo anh thích cô ấy thế này?
Nói mới nhớ, anh không phải là người gây ra hậu quả ngày hôm nay sao?
Nếu không phải do anh vô cớ đánh đập và bắt nạt cô, thì có không cần buộc phải rời quê hương, làm cho cô phải chịu đựng nhiều đau khổ và mắc nợ một ân tình không thể đền đáp được.
Vốn dĩ người ta không muốn tìm bạn trai, nhưng anh lại nhất quyết đòi làm bạn trai của người ta, vậy mà bây giờ lại chê cô ấy có một người đàn anh?
Dung Tư Thành nhíu chặt mày, anh quá hấp tấp, không nên ép buộc cô như vậy, thì cô ấy không phải bắt buộc phải lựa chọn khó khăn như vậy!
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, anh vươn tay ôm cô vào lòng. "Yến Lệ, chúng ta không nên cãi nhau, chúng ta có chuyện gì thì cùng giải quyết, nhưng tôi đã rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-boi-me-toi-la-cuong-nu/1197590/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.