Phòng khách dưới tầng.
Phan Văn Huy nhìn thấy trước mặt không còn ai liền nói nhỏ với Phan Tổ Trinh: "Cô chiêu này có được không vậy?"
Phan Tố Trinh nói: "Nếu không có video kia, có lẽ còn có những khả năng khác, bây giờ chuyện này làm loạn khắp thành phố đều biết, trừ phi là người con gái kia suốt đời không lấy chồng, bằng không ai còn muốn lấy chứ?" Phan Văn Huy cười đắc ý: "Cảm ơn cô vì cháu mà mưu tính"
Phan Tố Trinh mạnh mẽ lườm anh ta một cái: "Chuyện này nếu như thành công, cháu phải dỗ dành cô chủ nhỏ này, cháu xem cháu trước đây tìm đều là những thứ gì chứ? Cháu cũng phải nhịn cho cô đến khi kết hôn, nếu lại làm hỏng cô sẽ lột da của cháu đấy."
Phan Văn Huy bản năng run lên, vội vàng đáp: "Vâng, cô cứ yên tâm. Cháu bảo đảm dỗ thật tốt cô ấy!" Phan Tố Trinh nói: "Được rồi, lát nữa phải dẻo mồm lên một chút."
Phan Văn Huy đồng ý.
Hai cô cháu đang nói, Dung Tư Thành đã dẫn Cảnh Tuấn An và La Vân Lan ở phòng giám sát đi ra.
Phan Tố Trinh vội vàng đứng lên nghênh đón: "Tuấn An, Vân Lan, hai người xin bớt giận, đều là lỗi của Văn Huy, tôi vừa nãy cũng mắng nó rồi, những chúng ta thấy chuyện cũng đã xảy ra rồi, chúng ta xem giải quyết chuyện này như thế nào? Văn Huy đã tỏ thái độ rồi, thằng nhỏ nói nó bắt đầu thích Mai Chi, bằng lòng lấy con bé, nếu như hai người không có ý kiến, tôi thấy chi bằng tác thành cho chúng nó!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-boi-me-toi-la-cuong-nu/1197579/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.