Cảnh Mai Chi đột nhiên xông ra, hơn nữa cái bộ dạng thảm hại đó của cô ta, làm cho Mộ Yến Lệ giật nảy mình. Cô lùi về phía sau theo bản năng.
Dung Tư Thành tiến lên đỡ lấy cô, Trình Gia Giật cũng theo bản năng đứng phía trước Mộ Yến Lê, Lâm Hà Vinh lập tức kéo Mộ Gia Hạo vào trong lòng mình.
Chưa tới ba giây, ba người đàn ông bảo vệ Mộ Yến Lê và Mộ Gia Hạo vô cùng kín kẽ.
Nhìn thấy hai người đàn ông kia không những không có hiềm khích, mà còn đứng về một phía cùng bảo vệ Mộ
Yến Lệ, Cảnh Mai Chi cảm thấy đau đớn như trái tim mình bị ném vào chảo dầu. Cô ta vừa khóc vừa cười chỉ tay vào bọn họ: “Các anh bị ngu à, một người phụ nữ bắt cá hai tay như cô ta mà vẫn hết lòng bảo vệ như vậy!”
Mộ Yến Lệ biết cô ta bị thuốc phát tác ra hành hạ mất hết lý trí, cô từ phía sau Trình Gia Giật đi lên, giọng nói vừa trong trẻo vừa lạnh lùng. “Mời cô hãy nói đúng trọng điểm!” “Ha ha." Cảnh Mai Chi nhìn cô cười lớn, chỉ tay vào cô nói: "Cô thật thâm độc! Là cô cố ý để tôi uống ly rượu kia?"
Mộ Yến Lệ nhíu mày, nhìn cô ta bằng đôi mắt trong trẻo lạnh lùng.
Cô hãm hại cô ta? Cô thậm độc sao?
Cô còn chưa tìm cô ta tính sổ, nhưng cô ta ngược lại lại đúng tình hợp lý đến đây mắng cô thâm độc?
Đồ điên!
Không phải cô ta nên rời đi một cách lặng lẽ, rồi âm thầm tìm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-boi-me-toi-la-cuong-nu/1197571/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.