Đã rất lâu...
Hình như rất mệt mỏi, cũng hình như cũng đủ rồi, Lâm Hà Vinh cuối cùng cũng dừng thao tác lại, kéo tóc của Trương Hà My lại, để cô ta đối mặt với mình.
Cả đầu cô ta đầy máu và đôi mắt ngấn lệ, khuôn mặt cô ta giống như quỷ bị vẽ bùa trên mặt vậy.
Nhưng Lâm Hà Vinh không hề thông cảm, thương xót chút nào, chỉ có sự chán ghét: “Cô quá ghê tởm, ai lên giường với cô? Ai một đêm làm với cô ba lần? Cô tự mình chơi rất high đấy! Cô cũng không sợ tôi ghê tởm chết à!”
Trương Hà My da đầu bị kéo cực kì đau, chỉ có thể xin tha: "Anh Lâm, tôi chỉ là thuận miệng bịa chuyện ra thôi, không phải sự thật, tôi là vì để chọc tức Thẩm Hoa Linh thôi”
Nghe vậy, Lâm Hà Vinh càng tức giận hơn, nắm lấy tóc cô ta, lại lần nữa đập về phía trước. “Tại sao cô lại không có chuyện gì lại muốn gây sự? Người yêu cũ của tôi nhiều như thế đều đến nịnh bợ cô ấy, cô thì người lại, còn dám chủ động khiêu khích, còn dùng cách ghê tởm như vậy! Tôi thật là mắt bị mù mới có thể tìm một món đồ chơi như cô,
Anh ta đã xuống tay thì không hề do dự, Trương Hà My bị đập đến mức mắt đầy sao trên đầu, cả mặt đều là máu, nhìn chật vật không chịu nổi. Cô ta không hề nghi ngờ nếu Lâm Hà Vinh còn đập đầu cô ta xuống như thể nữa, cô ta thật sự sẽ không thể sống nổi.
Cô ta bỗng nhiên như đã hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-boi-me-toi-la-cuong-nu/1197534/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.