“Ừm... Tớ đang mơ ngủ thôi.” Thẩm Hoa Linh nói xong, lập tức lùi vào trong phòng, cửa phòng đóng lại kêu cái ầm! Tất cả dục vọng của Dung Tư Thành dừng lại vào giờ phút này, rất nhiều lời muốn nói đều bị nuốt lại vào bụng.
Trong nháy mắt đầu óc Mộ Yến Lệ cũng khôi phục được một chút tỉnh táo. Rốt cuộc cô đã có thể khống chế bản thân, cô ngọ ngoạy bò dậy khỏi người anh, đỏ mặt xấu hổ:
"Thật xin lỗi ngài Dung"
Dung Tư Thành cũng đứng lên: "Em uống say rồi." Mộ Yến Lệ gật đầu, không thể không thừa nhận rượu đã ảnh hưởng đến cô.
"Xin lỗi, là tôi làm anh bị ngã, tôi đưa anh đi."
Dung Tư Thành hít sâu một hơi: "Không cần đầu, em có thể tự mình sao? Nếu không được thì nhớ gọi bạn em giúp đấy!"
Mộ Yến Lệ đồng ý.
Dung Tư Thành lại dặn dò thêm vài câu rồi mới quay người rời đi. Sau khi anh đi rồi, Mộ Yến Lệ ngồi trên ghế ngẩn ngơ,
vừa rồi bọn họ xém nữa đã hôn nhau sao? Nếu Hoa Linh không đi ra, anh thật sự sẽ hôn cô sao?
Đừng nói là anh có ý gì với cô đấy nhé? Đầu óc lộn xộn như một cuộn len không có đầu mối.
Không bao lâu sau, cửa phòng khách lại mở ra một lần nữa. Đầu tiên Thẩm Hoa Linh thò đầu ra, ngó nghiêng hai bên trái phải, thấy Dung Tư Thành đã đi rồi cô ấy mới cười hì hì ung dung bước ra ngoài. "Chị em tốt, cậu thật là bạo nha! Đến Dung Tư Thành mà cậu cũng dám ngang ngược mạnh bạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-boi-me-toi-la-cuong-nu/1197468/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.