Nhà họ Phan. "Bụp.." một tiếng.
Một cái tát lớn tát thẳng vào mặt Phan Văn Huy.
Phan Thanh Liêm tức giận chỉ vào Phan Văn Huy và chửi rủa: "Tao đã nói cái gì, mày làm càn như nào tạo không quan tâm, miễn là mày phải dỗ dành được Khinh Châu là được. Mày thì hay rồi, chỉ vì một đồ bỏ đi mà đánh Khinh Châu, lại còn để cho người quay lại video. Mày còn bảo tao đi giảng hòa, cái mặt già của tao hôm nay bị mày làm mất hết mặt mũi rồi."
Phan Văn Huy cũng thật không ngờ dù sáng nay bị Lâm Khinh Châu bắt gặp trong phòng, nhưng lúc đó Mộ Ngọc Tú đã mặc quần áo rồi. Hoàn toàn có thể nói cô ta đến tìm anh để bàn chuyện hợp tác, không bắt gian được tại giường. Ngay cả khi cô ta nhìn thấy họ cùng nhau, cô ta cũng không có bằng chứng.
Ở dưới lầu đánh cô ta một bạt tại càng có thể giải thích được, cô ta không có lí do để gây ồn ào nhưng lúc đó anh ta rất mất mặt, kích động không kiểm soát được tay mình. Cùng lắm là mang lễ vật đến xem như lời xin lỗi là được, tóm lại cũng không đến bước phá vỡ hôn ước.
Ai biết trong tay cô còn cầm đoạn phim, đoạn phim lúc đó anh và Mộ Ngọc Tú ôm hôn nhau, sáng nay chỉ là ngồi xem mọi chuyện phát sinh.
Anh ta cúi đầu: "Con cũng không biết cô ấy lấy đoạn phim ở đâu." “Tao xem mày giải thích thế nào với cô mày!” Phan Thanh Liêm hằn học chửi rủa.
Phan Văn Huy ôm mặt, nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-boi-me-toi-la-cuong-nu/1197439/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.