Dung Tư Thành thuận lý thành chương vào nhà. Anh nhìn chung quanh, mặc dù kết cấu tương tự, nhưng nhà cô lại cho người ta cảm giác rất ấm áp, rất thoải mái.
Mộ Yến Lệ lại hơi xấu hổ. Cô mới bôi thuốc cho cậu nhóc, trong nhà rất bừa bộn. Cô vừa kêu Dung Tư Thành vừa dọn dẹp.
“Chỉ có hai mẹ con cô thôi à?” Dung Tư Thành hỏi.
“Ừ” Mộ Yến Lệ đáp lời, cảm thấy hơi lạnh nhạt nên lại nói thêm: "Anh Dung ngồi trước đi, tôi đi pha trà cho anh” Nói rồi, cô vào nhà bếp.
Dung Tư Thành vội nói: “Không cần vội. Tôi tới tìm cô có việc. Cô ngồi xuống chúng ta trò chuyện đi”
Mộ Yên Lệ đáp lời, nhưng vẫn bưng một ly trà đặt trước mặt Dung Tư Thành: “Nhà tôi không có trà ngon, anh uống tạm cái này đi”.
Dung Tư Thành khách khí đỡ ly: “Không sao?
Mộ Yến Lệ đặt ly trà xuống, ngồi đối diện anh. Mộ Gia Hạo chớp mắt ngồi bên cạnh Dung Tư Thành, lúc nhìn người này lúc nhìn người kia, đôi mắt sáng ngời như ngọn lửa.
“Mẹ, con muốn ăn trái cây”.
Mộ Yên Lệ cảnh cáo nhìn cậu bé, đứng dậy đi lấy trái cây cho cậu. Cô vừa bưng lên bàn thì Mộ Gia Hạo lấy một quả nhỏ đưa cho Dung Tư Thành: “Chú ăn đi”
Dung Tư Thành xoa đầu cậu bé: “Cảm ơn. Cháu ăn đi.”
“Mẹ cố ý lấy cho chủ đấy. Cháu thích ăn táo” Mộ Gia Hạo nói rồi lại đưa một trái táo cho Dung Tư Thành. Khi Dung Tư Thành đang kinh ngạc thì cậu bé nói: “Chú có thể gọt vỏ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-boi-me-toi-la-cuong-nu/1197384/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.