Chương trước
Chương sau
Cơ thể Đế Anh Thy khẽ run lên: “A… đừng mà..”
Tư Hải Minh giống như dã thú đang giúp cô liếm láp vết thương vậy, anh hôn hết lần này tới lần khác.
Điều này khiến cho Đế Anh Thy đỏ mặt tía tai, giấy dụa phí công vô ích nên cô chỉ đành cắn chặt môi chịu đựng thôi.
“Đau không? Hả?”
Đế Anh Thy mất tự nhiên, đôi mắt xinh đẹp động lòng người.
Cô có cảm giác đau nhưng không nhiều lắm, mà giờ đây làn da của cô đã bị Tư Hải Minh làm đến nỗi muốn bốc cháy luôn rồi.
Đế Anh Thy nào còn cảm giác nào khác nữa chứ.
Hóa ra là anh đang xác nhận vết thương của cô, cô còn tưởng là…
“Không… không đau, anh mau thả tôi ra đi..” Đế Anh Thy chỉ cảm thấy mình tốc váy trước mặt Tư Hải Minh rất nguy hiểm.
Dường như người này sẽ không quan tâm thời gian địa điểm mà muốn làm trò xằng bậy với cô.
Lực sau lưng khế buông lỏng, Đế Anh Thy vội vàng xoay người lại.
Chỉ là khi cô vừa xoay người lại có một bóng đen đã bao trùm xuống người cô.
Gần trong gang tấc áp sát khiến cho Đế Anh Thy như ngừng thở.
Tư Hải Minh vừa ngang ngược lại dịu dàng hôn lên cái miệng nhỏ.
hơi há ra của cô, dán vào nơi mềm mại của cô rồi khản giọng nói: “Là anh không tốt, anh không nên để em một mình trở về chung cư mới phải”
Đế Anh Thy bị hôn đến nỗi đầu óc mụ mị, nhịp tim và hô hấp đều rối loạn.
Tư Hải Minh giống như một kẻ độc tài nắm quyền khống chế trong tay, anh muốn khống chế toàn bộ ý thức của Đế Anh Thy.
“Đó là chuyện ngoài ý muốn..” Đế Anh Thy nhắm mắt lại, cô muốn để mình bình tĩnh lại.
“Chuyện trong thang máy cũng là ngoài ý muốn sao? Hả?” giọng nói của Tư Hải Minh vừa trầm vừa nguy hiểm, nó còn đáng sợ hơn cả lựu đạn tên lửa nữa.
Đế Anh Thy chột dạ, cô đẩy Tư Hải Minh ra bằng một tay rồi nói: “Chúng ta ra ngoài đi, anh hai tôi cần người giúp đỡ…”
Tư Hải Minh nắm chặt lấy cổ tay cô, trói chặt sau lưng cô, kéo cô về phía lồng ngực rắn chắc của mình rồi nói: “Anh Thy, nói rõ ràng trước đã”
“Anh… anh muốn tôi nói gì đây? Chắc chắn đó là chuyện ngoài ý muốn. Hơn nữa cô ấy là nữ tôi cũng là nữ, hôn một cái thì có sao đâu…”
“Anh giết cô ta còn được nữa là”
Đế Anh Thy đối mặt với đôi mắt u ám của Tư Hải Minh, cô không khỏi cảnh giác.
Đúng là Tư Hải Minh rất để ý, người này ghen toàn mấy cái lý do không đâu ấy. Đế Anh Thy cứ tưởng rằng chỉ có đàn ông mới khiến cho anh trở nên như thế thôi.
Hiển nhiên cô đã đánh giá quá thấp ham muốn chiếm hữu của Tư Hải Minh “Cô ấy chỉ đùa thôi..” Đế Anh Thy không muốn vô cớ gây sự nên cô muốn làm dịu bầu không khí này xuống.
“Không được, miệng của em là của anh, mọi thứ đều là của anh hết” Tư Hải Minh nắm chặt lấy gáy của Đế Anh Thy, một lần nữa nuốt chứng đôi môi đáng thương của cô.
Từ trong ra ngoài hết lần này tới lần khác, dường như anh muốn lấp.
kín nơi Vô Tội từng hôn bằng hơi thở của anh.
Đế Anh Thy ngẫm nghĩ, có thể cô sẽ là người phụ nữ đầu tiên bị hôn đến chết trên thế giới này mất.
Tư Hải Minh muốn ăn tươi nuốt sống cô thì mới bỏ qua.
Nếu như không phải là Đế Hạo Thiên đi tới tìm người thì Đế Anh Thy thật sự sẽ cho rằng mình sẽ bị ngộp thở mà chết mất, trong khoang miệng của cô toàn là hơi thở đầy ngang ngược của Tư Hải Minh.
Đế Hạo Thiên đẩy cửa ra, vẻ mặt khó coi nhìn cảnh tượng trong phòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.