Chương trước
Chương sau

Cố Mạnh ở trong núi sâu phải mất bốn năm ngày mới vượt qua nguy hiểm, men theo đầm lầy đen ngòm sâu không thấy đáy bơi ra ngoài.
Tổng cộng bảy người đã chết một người trên đường đi, bị một con nhện to như con mèo nhỏ cắn chết ở trong đầm lầy đen lúc thời khắc sống còn, ba người bị vòng xoáy trong đó giết chết, cho nên chỉ còn ba người cuối cùng sống sót ra ngoài.
Trong đó bao gồm Cố Mạnh. Không thể không nói, Cố Mạnh mạng lớn. Chết ai cũng không chết anh ấy! Có điều quần áo trên người ba người bẩn thỉu, nơi này rách một chút, nơi khác rách một chỗ. Chắc chắn là mò mẫm bò ra từ bên trong.
Mà ba người vừa mới ra khỏi núi thẳm, đã có ba nòng súng nhắm vào gáy ba người. Cố Mạnh đứng im bất động, sắc mặt ba người vô cùng gay go. Ba chiếc xe bán tải lái tới, đằng sau có mấy phần tử vũ trang nhảy xuống xe giơ vũ khí lên.

thấy rất hứng thú” “Nếu không bây giờ đầu tôi đã sớm thành tổ ong vò vẽ rồi! Cố Mạnh nói.
Peter Kim nói: “Người của tôi, tiền của anh, nhà họ Đế chết chỉ là chuyện sớm muộn. Nhưng nếu có thể hợp tác với người của tôi, tôi sẽ tiếp đãi nhiệt tình. Sau khi tiêu diệt nhà họ Đế, khu vực Đông Nam Á này, chính là thiên hạ của tôi, mà anh cũng sẽ nhận được thứ anh muốn!”
“Một núi không thể chứa hai hổ, người thắng làm vua, đây chính là đạo lý từ trước tới nay!” Cố Mạnh nói. Chuyển đề tài: “Bây giờ nhà họ Đế còn chưa nghi ngờ các anh, nhưng không có nghĩa là không nhìn chằm chằm tập đoàn Quang Huy cho nên nhất định phải cẩn thận”
“Đây là điều đương nhiên!” Peter Kim vẫn luôn biết tập đoàn Quang Huy bị theo dõi, chính là một sự chèn ép vô hình chung làm cho anh ta muốn phản kháng!
Cho nên, trước mắt Cố Mạnh có cùng một nhịp thở với nhà họ Đế, chính là cơ hội cho anh ta xoay chuyển càn khôn!
Buổi sáng Để Anh Thy đề nghị ra ngoài đi dạo.
Tư Hải Minh đương nhiên sẽ đi cô, vừa bá đạo lại vừa dịu dàng.
Để Anh Thy có tính toán, bởi vì ngồi ở nhà và đi ra ngoài chỗ nào an toàn hơn?
Đương nhiên là bên ngoài an toàn! Ở nhà, Đế Anh Thy có cảm giác mình sẽ bị Tư Hải Minh ăn vào trong bụng! Cho nên cô mới chịu ra ngoài! Đi ra ngoài, Để Anh Thy đi dạo phố, thoạt nhìn hầu như đều là đồ cho sáu bé con. Biết rõ sáu bé con không thiếu bất cứ thứ gì, thậm chí đồ dùng toàn là những thứ tốt nhất. Nhưng mà Đế Anh Thy, lúc nhìn thấy đồ chơi, vẫn không nhịn được mà mua cho bọn nhỏ.
Cứ đi đến một cửa tiệm, thì cửa tiệm đó lại biến thành sở hữu tư nhân. Bên ngoài cửa tiệm sẽ treo một cái biển, trên mặt viết thời gian này không bán hàng. Chỉ phục vụ một mình bọn họ.
Ban ngày không phải thời gian bán hàng là không đúng, nhưng bởi vì có khách quý. Để Anh Thy xem phía trước, Tư Hải Minh đi đằng sau xem.
Trên tay Để Anh Thy cầm một cái áo đáng yêu của bé gái, vẻ mặt im lặng. Anh xem thì cứ xem, đừng lấy cơ bắp của anh dán lên lưng tôi có được hay không?
Cô đi về phía trước một bước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.