Chương trước
Chương sau

Để Anh Thy một lần nữa không khỏi kinh ngạc vì sự khôn ngoan của Tư Hải Minh, vốn tưởng rằng chỉ là một trò chơi nhất thời, nào ngờ đã sớm có tính toán cả tồi.
Anh ta vốn đã đào sẵn một cái hỗ, chỉ đợi Cố Mạnh nhảy vào nữa thôi!
“Vậy nếu như anh ta gọi điện cho em, em định ứng phó thế nào?”
“Theo tự nhiên thôi” Để Anh Thy ngơ ngác đáp lời. Tư Hải Minh nói: “Đừng đáp ứng anh ta bất kì, đây là yêu cầu của tôi”
Ý tứ trong câu nói này, Để Anh Thy lập tức hiểu ra, đó là cô không được gặp riêng Cố Mạnh.
Thật tình, cô cũng muốn gặp riêng anh ta! Bởi rốt cuộc thì làm sao chiến thắng được nếu không vào hang cọp? Làm thế nào có thể câu cá mà không cần mồi?
“Chúng ta không thể nhanh chóng quyết định sao? Nhất định phải đợi anh ta xuất hiện là Phải đảm bảo an toàn cho em trước khi ra quyết định”
Đế Anh Thy biết, đừng nói là Tư Hải Minh, kể cả các anh cô cùng không muốn cố mạo hiểm. Chính vì thế mà giờ họ trong tình thế rất thụ động.
“Vậy nếu anh ta yêu cầu gặp mặt, tôi tìm lí do từ chối. Anh ta sẽ không cảm thấy kì lạ chứ? Hơn nữa anh ta nhất định sẽ hỏi về việc anh bị sát hại.”
” Nếu em nói cái chết của tôi làm em vô cùng đau khổ nhận ra bản thân không thể sống thiếu tôi thì chắc chắn anh ta sẽ tin”.
“..” Khóe miệng Để Anh Thy khẽ co giật. “Tôi từ chối”
“ Em thử nói cách khác đi”. Đế Anh Thy mấp máy khóe miệng nói: “Tôi…tôi…vẫn chưa nghĩ ra”
“Nếu anh ta đến Đông Nam Á, trước tiên phải xem động thái của anh ta thế nào, điều này đối với anh hai em mà nói dễ như trở bàn tay”.
Đế Anh Thy không đáp lời. Trong lòng nghĩ, Cố Mạnh sẽ đến Đông Nam Á ư? Vậy là khi nào?
“Anh Thy!” Đế Anh Thy quay đầu lại đã thấy anh ba vui vẻ chạy tới, trên tay còn cầm theo điện thoại di động.
Để Bắc Lâm đem điện thoại đến trước mặt cô, “xem xem ai đây?”
“Bố! Mẹ!” “Bố! Mẹ!”
“Bố Mẹ!” “Bố! Mẹ!” “Bố! Mẹ!”
“Bố! Mę!”
Tư Thái Lâm: “Anh chị!”
Để Anh Thy cười nói: “Các bảo bối của mẹ, đã ăn gì chưa?”
“Ăn rồi ạ!” “Bao giờ bố mẹ mới về thế?” Bảo Nam hỏi “Cái này…chắc hai ngày nữa” Đế Anh Thy vừa nói mắt vừa “Bố mẹ đang làm gì đấy?” Bảo Vĩ hỏi. “Có phải là đang hẹn hò không?” Bảo Hân hỏi. Để Anh Thy bèn cười ngượng ngùng cười.
“Ừ, đang hẹn hò” Tư Hải Minh nói thẳng.
Đế Anh Thy cố gắng duy trì nụ cười trên môi.
Ngay cả khi hai người cậu ở phía sau khó chịu, nhưng cũng không dám nói gì. “Hẹn hò là gì?” Cục cưng Đông Đông hiếu kì
“Là một chàng trai và một cô gái bí mật ở bên nhau, sau đó bí mật hôn nhau!” Bảo Hân mạnh dạn nói.
Để Anh Thy sửng sốt giọng nói suýt chút nữa là không khống chế được: “Bảo Hân!” Mặt cô đỏ bừng.
Đứa trẻ này…
Không được, cô nhất định phải để cô giáo chú ý đến Bảo Hân, không thể chạy đi hôn đám con trai khác! Cô không thể chấp nhận điều này!!!
Để Anh Thy nhìn ra được video ở sau không phải biệt thự Minh Uyển.
Đó là nhà của ông nội Tư Lệnh Sơn.
Tư Hải Minh đã sắp xếp.

Giống như qua cầu rút ván.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.