Chương trước
Chương sau
Màn đêm buông xuống, Cố Mạnh đến chung cư của Đế Anh Thy. Đứng tại nơi mà dì Hà nhảy lầu tự sát, ngửa mặt lên nhìn tám ban công
Căn hộ không có ánh sáng, có thể biết được là không có người ở, Đế Anh Thy thật sự đã trở về rồi
Anh ta còn nhớ rất rõ dáng vẻ của người đàn bà kia nhảy xuống…
Đào Sơ Tâm trốn ở phía ngoài sợ hãi vẫn chưa tỉnh hồn lại, nơi này không phải là nơi ở của Đào Anh Thy sao? Tại sao Cố Mạnh lại đến đây? Chẳng lẻ, anh ta đến Kinh Đô là để gặp riêng Đế Anh Thy?
Đào Sơ Tâm tức đến độ cười ra nước mắt, nói cách khác Đào Anh Thy không chỉ cướp người mà cô tay thích là Tư Hải Minh mà hiện tại còn mê hoặc Cố Mạnh?
Tay dùng sức đập lên lá cây, nội tâm phẫn nộ, vẻ mặt nhăn nhó, Đào Anh Thy cái đồ tiện nhân tại sao luôn luôn cướp người đàn ông mà tôi thích! Tôi sẽ không tha cho cô đâu!
Phát hiện có người tới, Đào Sơ Tâm liền vội vàng ngồi xổm xuống, che thân mình
“Ra đi!” Cố Mạnh giọng nói không nóng vội
Đào Sơ Tâm đang trốn nghe giọng Cố Mạnh làm cho cô giật mình, là đang gọi cô sao?
“Còn muốn tôi nói lần thứ hai?” giọng Cố Mạnh lạnh lẽo truyền đến
Cái đầu chậm rãi nhô lên, cô ta từ lùm cây bước ra, đi đến bên cạnh Cố Mạnh, rất chột dạ “Em…em không phải đi theo anh, em vừa đến đây tình cờ thấy anh cũng ở đây. Sợ anh hiểu lầm nên em mới trốn đi…”
Xe rời khỏi chung cư, đi đến biệt thự chổ ở trước kia của nhà cô
Cố Mạnh túm tóc kéo cô vào, đẩy vào nhà…
“Aaa!” Đào Sơ Tâm bị quăng xuống sàn nhà, đầu gối đau rát, dọa phát khóc
Cố Mạnh thở mạnh chửi thề, đứng nhìn xuống dưới cô đang nằm mà nói “Theo dõi tôi, vui lắm sao?”
“…Anh đã sớm phát hiện em rồi? Mỗi lần anh đến Kinh Đô là đi gặp Đào Anh Thy à?”
“Không sai, đúng là tôi gặp riêng Đào Anh Thy, cô cho rằng cô là ai?” Cố Mạnh ‘thừa nhận’ trước mặt
“Trước kia em cảm thấy anh đối với cô ta không đúng, chính là anh thích cô ta. Nhưng đây không phải là Đào Anh Thy, chỉ là giống Đào Anh Thy như đúc mà thôi!”
“Tôi không nói cho người sao? Đào Anh Thy không chết, Đế Anh Thy chính là Đào Anh Thy”
“Cái gì? Nhưng cô ta là người của Tư Hải Minh! Tại sao lại không thích em? Em vì anh mà làm nhiều chuyện như vậy, vậy mà đối với em không có một chút tình cảm nào sao?” Đào Sơ Tâm đau lòng hỏi “Tại sao hết lần này đến lần khác đều là Đào Anh Thy…Anh không biết rằng em hận cô ta sao? Nếu không phải cô ta thì em có biến thành bộ dạng bây giờ không?”
Cố Mạnh không hề giống như đang đồng cảm với những tâm sự của cô ấy “Không làm cho người đàn ông vui vẻ, chỉ có thể nói tài năng của cô không bằng người khác. Tư Hải Minh vì cô ấy mà thần hồn điên đảo, tôi cũng không ngoại lệ. Sau này nếu để cho tôi phát hiện cô theo dõi tôi sẽ lập tức nhốt cô vào tầng hầm!”
Đào Sơ Tâm thân thể co rúm lại run sợ, sự việc rõ ràng khiến cho cô ta lại càng muốn giết chết Đào Anh Thy! Tại sao lại chưa chết? Tại sao lại xuất hiện? Mỗi một lần xuất hiện đều gây ra chuyện xấu, tiện nhân! Tiện nhân! Tiện nhân!!!
Tắm rửa xong Cố Mạnh từ trong phòng bước ra, cầm điện thoại lên gọi điện, trên người chỉ mặc một quần đùi
“Giúp tôi thu xếp một chuyện, đi chiếu cố người của Đế gia… Tại Đông Nam Á hung tàn khiến ai cũng sợ hãi, là ngươi đang nói đùa tôi? Đế gia ngay từ đầu không phải là bá chủ, cũng nên có người ra mặt rồi, đúng không… Đế gia ai yếu nhất liền xử người đó trước…” Gọi điện thoại xong, Cố Mạnh rút sim từ trong điện thoại ra ném vào thùng rác
Ai cũng không được tra hắn…
Hôm nay, Đế Bắc Lẫm lấy chiếc xe Bugatti chở em gái cưng của anh ấy ra ngoài hóng mát, xe mở mui, trong lòng Đế Anh Thy còn có Một Hào
Đế Anh Thy giơ hai tay lên, ngửa mặt lên đón gió, tóc dài bay lên, hài lòng vui vẻ cực điểm
Đế Bắc Lẫm nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn dưới ánh nắng mặt trời, ánh mắt đầy thương yêu, nhìn không được mà đưa tay nhéo nhéo “Thế nào không sợ đen à?”
“Em mới là không muốn đen!” Đế Anh Thy che mặt mình lại, nghiêng đầu nhìn anh ba của nàng “Anh ba cũng không đen à, ây da cả ba anh đều không đen! Anh ba, anh nói xem anh hai ở bên ngoài liệu có thể hay không người ta sẽ nói là bạch công tử?”
“ha ha ha ha! Lời này anh rất muốn quay lại cho anh hai nghe!” Đế Bắc Lẫm cười rất sảng khoái
“Vốn dĩ là vậy mà!” Đế Anh Thy không sợ, cười hùa theo
Nhưng mà trên mặt đang cười vui vẻ thì phía trước giao lộ xuất hiện năm người đàn ông cao lớn mặc trên người là áo chống đạn, chân mang ủng ngắn, miệng thì đang ngậm cỏ khô, trên mặt còn có sẹo rất dữ tợn, hành động của những người ấy nhìn xe của anh ba như đã tìm thấy mục tiêu
Đế Bắc Lẫm liền vội vàng đạp phanh lại
“Đây có phải là xuất hiện chướng ngại vật rồi?” Đế Anh Thy hỏi
“Anh chỉ xem là mèo à. Ngồi đây đừng xuống, anh rất thích dạng người này phải chết” Đế Bắc Lẫm không che dấu niềm hưng phấn. Thấy Đế Anh Thy rất im lặng, tâm trạng hoảng loạn đều không có
Đế Bắc Lẫm nhấn trần xe đậy lại, để em gái cưng an toàn trong xe, sau đó mở cửa bước xuống xe
Năm người đàn ông kia quây quanh “Ngươi chính là Đế Bắc Lẫm?”
“Cho các người 1 phút tranh thủ mà biến mất” Đế Bắc Lẫm nói
“Người của Đế gia quả nhiên là càn rỡ à!”
“Biết ta là người của Đế gia mà còn dám càn rỡ, để ta lau mắt mà xem”
“Chúng tôi cũng chỉ vì tiền mà giết ngươi, tiền vẫn là thứ tốt nhất…” Nói xong người ở giữa liền rút khẩu súng ra nhắm ngay Đế Bắc Lẫm
Đế Bắc Lẫm đôi mắt hiện lên sự khát máu, hạ giọng “Cầm bao nhiêu tiền?”
“Một trăm vạn Mỹ kim”
“Như thế thôi?” Đế Bắc Lẫm nghe con số rất là không hài lòng
“Giá này chỉ là cho sát thủ cao cấp chúng ta. Cầm đầu của ngươi đến con số sẽ nhiều hơn thế”
“Trên xe hiện tại còn có gái đẹp, từ xa mà thấy được cô ta trắng trẻo mềm mịn xinh đẹp, ta thật có hứng thú…” Mặt thẹo còn chưa kịp nói xong, một đao đã xuyên thẳng mắt, toàn bộ đều cắm vào hộp sọ, có thể thấy được sự nóng giận của anh
Người kia há miệng lui xuống, một cước đạp ngã xuống đất
“Muốn chết!” Đế Bắc Lẫm ánh mắt sắc bén đáng sợ
Người đàn ông đang bị thương tay phải liền nắm lấy súng, một giây sau cổ của hắn đã bị giữ chặt trực tiếp đánh ngã xuống đất
Bịch một tiếng, chỉ thấy bùn đất văng lên và tạo thành một cái hố, người đàn ông đổ máu, chết tại chổ
Bên cạnh ba người đàn ông khác vây lên, Đế Bắc Lẫm lách mình như điện, thân hình chuyển hai lần, hai người đàn ông, một người bị cắt cổ, một người cổ động mạch chủ bị cắt. Một chiêu chí mạng
Chỉ một thời gian ngắn, trên mặt đất máu chảy thành song
Còn lại một người, hắn ta đứng đờ người tại chổ
“Cảm ơn người đã làm cho ta hứng thú…” Đế Bắc Lẫm quay sang ánh mắt sắc bén như muốn cứa cổ người đàn ông “Tìm Đế Hoàng Minh, Đế Hạo Thiên không tốt sao?”
“Bởi vì…bởi vì người cho tiền chúng tôi nói…nói ngươi là người yếu nhất trong Đế gia…”
“Cái gì??” Đế Bắc Lẫm cụt hứng, anh ta là người yếu nhất trong ba anh em? Anh biểu lộ sự không phục. Đi đến một đao hướng thẳng đến dạ dày, một đường thẳng đi xuống, toàn bộ ruột trong bụng của người đàn ông chảy ra ngoài
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.