Chương trước
Chương sau
“Tôi thật sự không nghĩ cô là người phụ nữ ác độc, là tôi đã nhìn nhầm người!” Tư Mậu Thanh tức giận tiến đến đạp cho bà ta một cái, bà ta hết sức ngạc nhiên, trên mặt kinh ngạc đến ngây người
Vừa rồi ông ta còn nói với mình cái gì, hiện tại còn dám động thủ với mình sao!
Đạp xong người phụ nữ ấy Tư Triều Vũ phù phù một tiếng rồi quỳ gối trước mặt Tư Hải Minh
Tư Hải Minh không động tĩnh mà nhìn ông ta “Ông thân là Cậu của tôi mà quỳ như thế tốt sao?”
Đế Anh Thy hướng bên cạnh xoay cổ, thật đúng là dọa người
“Là lỗi của tôi, tôi không chăm sóc tốt Tư Thái Lâm, tôi không phải người!” Tư Triều Vũ khóc lớn thể hiện sự đau lòng
Đế Anh Thy cười lạnh nhìn xem ông ta, có phải là nước mắt rơi không, không biết đây có phải là nước mắt cá sấu không nữa? nàng hỏi “Ông sai ở đâu?”
“Tôi không nên nghe lời người phụ nữ điên này đánh Tư Thái Lâm…”
“Tư Thái Lâm một mình chạy đến chung cư của tôi, đứng ở cổng chờ mấy tiếng đồng hồ. Ông không sợ sẽ xảy ra chuyện sao?” Đế Anh Thy lạnh giọng chất vấn “Tư Thái Lâm trên tay bị người phụ nữ này đánh bầm tím rất nhiều, ông không biết sao?”
“Cái gì? Tôi…tôi không biết, tôi thật sự không biết! Lúc Tư Thái Lâm nói với tôi tôi tưởng rằng nghịch ngợm bị la vài câu mà thôi…Cô yên tâm, sau này tôi tuyệt đối sẽ không tìm tới bà ta nữa!”
“Ông muốn tìm bà ta cũng không có cơ hội này!” Tư Hải Minh nói, hạ quyết tâm sẽ không để cho người phụ nữ này có kết cục tốt
Đế Anh Thy ngẫm lại vẫn chưa hết giận, đi đến trước mặt người phụ nữ, một chân giẫm lên đùi đang bị thương…
“Aaaaa!” Người phụ nữ họ Trương kêu thảm liền ngất đi
Đế Anh Thy nhìn về phía Tư Triều Vũ bị dọa cho phát sợ nói “Đêm nay Tư Thái Lâm sẽ ở chổ tôi, ngày mai hãy bắt đầu làm người cha tốt mà đi đến trường học đón cậu bé”
“Vâng vâng vâng, tôi nhất định sẽ đi!” Tư Triều Vũ mém xíu là dập đầu
Đế Anh Thy lười biếng liếc ông ta một cái, cùng các anh trai của mình rời khỏi biệt thự
Xe còn chưa dừng lại Đế Anh Thy liền thấy từ cửa sổ bọn trẻ ở thang máy. Ánh mắt nhìn quanh chờ đợi khiến Anh Thy nội tâm chua xót
Có ba mẹ mà các con nàng còn như thế, huống chi là Tư Thái Lâm?
Đế Anh Thy xuống xe, sáu đứa bé lập tức chạy tới
“Mẹ đi đâu vậy?”
“Chúng con tưởng mẹ về đảo Trân Châu”
“Không muốn mẹ về đảo Trân Châu!”
“không muốn…”
“Mẹ không thể đi…”
“Mẹ ơi…”
Đế Anh Thy hốc mắt phát ra nhiệt, sờ sờ vào đầu các con “Mẹ không đi. Nhìn xem, Mẹ đem đến cho các con ai đây nè”
Tư Thái Lâm từ trên xe bước xuống
Bảo Nam hai mắt tròn xoe “Tư Thái Lâm”
“Bảo Nam!” Tư Thái Lâm chạy tới, rất là vui vẻ
“Mẹ ơi, buổi tối Tư Thái Lâm sẽ ngủ nhà chúng ta sao?”
Đế Anh Thy cười “Đúng vậy, cho nên vừa rồi mẹ đến nhà Tư Thái Lâm giúp cậu bé chuẩn bị quần áo”
“Tư Thái Lâm chúng ta đi lên!” Bảo Nam kéo tay Tư Thái Lâm
Đêm nay Anh Thy rất muốn đi các anh đến chính là để đón nàng trở về, có khả năng không đi? Nhưng là không thể nào mở miệng được để nói…
Gian phòng bên trong truyền đến âm thanh sáu đứa bé cùng Tư Thái Lâm chơi đến vui vẻ, nghĩ đến phải nói như thế nào cho bọn trẻ ít bị tổn thương nhất…
Có Tư Thái Lâm ở đây sáu đứa trẻ chắc cũng sẽ có tâm trạng tốt hơn à…
“Anh Thy, tới đây một chút, anh hai có chuyện nói với em” Đế Hạo Thiên đứng dậy đi ra ngoài
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.