Chương trước
Chương sau
“Đến Kinh Đô xây dựng uy tín, rất tốt à” Đế Bắc Lẫm nói
“Cảm ơn anh hai anh ba ủng hộ, chỉ là…anh ba có thể gỡ cái bím tóc trên đầu ra trước được không? Nhìn vậy thật sự là không có chút uy tín nào cả?” Đế Anh Thy chỉ chỉ trên đầu của anh ba
Không cần hỏi cũng biết là sản phẩm của ai
Đế Bắc Lẫm vội nói “Không được! Đây là Bảo Hân cháu cưng của anh làm, anh muốn giữ lại!”
“…” Đế Anh Thy đổ mồ hôi, lúc ở đảo Trân Châu thì tính cách rất bản lĩnh. Theo anh cùng ngồi xổm xuống nói với Tư Thái Lâm “Tư Thái lâm, đây là anh trai của chị, đều rất lợi hại”
“Em chào các anh!” Tư Thái Lâm lễ phép chào hỏi
Xe từ bên kia chạy tới, Đế Hạo Thiên mở cửa xe ra “Lên xe”
Tư Thái Lâm nhìn người bên cạnh chị một chút, hơi do dự
“Đi lên trước đi, chị lên ngay” Đế Anh Thy mĩm cười cổ vũ cậu bé
Cửa xe đóng lại, Tư Thái Lâm nhìn ra ngoài phía ngoài cửa xe, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra vừa đáng yêu vừa đáng thương
Xe sang nên phần cách âm cũng rất tốt, bên ngoài nói cái gì bên trong đều không nghe được
“Cậu bé là em của Tư Viễn Hằng, cùng cha khác mẹ, Cha làm sai lại để cho con trẻ gánh chịu. Còn có, mẹ của Tư Thái Lâm chết ít nhiều cũng có liên quan đến em. Với lại em cũng không muốn Tư Thái Lâm sẽ có cuộc đời như Tư Viễn Hằng. Em gọi các anh đi qua là muốn cho cậu bé can đảm một chút, cũng không muốn các anh làm cái gì. Chuyện này em xử lý được” Đế Anh Thy nói
“Anh Thy có lời nói như vậy anh sao có thể sinh khí!” Đế Bắc Lẫm hiếm khi thấy Đế Anh Thy nghiêm túc
“Em là nhà họ Đế, là em gái duy nhất của các anh, bất kỳ chuyện gì cũng đều có liên quan đến Đế gia. Ai làm em tức giận chính là đang chống đối Đế gia” Đế Hạo Thiên kiêu căng
Đế Bắc Lẫm tiến lên một bước, kéo tay Đế Anh Thy qua “Vì em gái, cho dù là lên núi đao xuống biển lửa anh cũng tình nguyện”
Đế Anh Thy nghĩ trước kia nàng nghĩ cũng không dám nghĩ sẽ có được tình thân gia đình ấm áp như vầy
“Với lại không phải là bạn của Bảo Nam sao? Nếu như Bảo Nam biết được Bác không giúp bạn của cháu như vậy sẽ rất giận à” Đế Hạo Thiên nói lời đương nhiên
Tư Triều Vũ đang ngồi trên ghế salon cùng người phụ nữ trang điểm đậm tâm sự anh anh em em, ngẩng đầu nhìn lên thấy Tư Thái Lâm đi tới
Tư Triều Vũ hỏi “Tư Thái Lâm, sao con trở về rồi? Không phải đưa con đi đến nhà của dì Trương để chơi với Tiểu Hà sao?”
Người phụ nữ họ Trương ngồi bên cạnh chột dạ, chính bà ta phân phó cho lái xe đưa cậu bé đến nhà bà sau đó lái xe gọi điện báo cậu bé đã chạy mất nhưng mà ba ta cũng không nói lại với Tư Triều Vũ. Bà ta ước gì lạc mất luôn đi nhưng lại trở về!
“Triều Vũ, con của anh cũng quá là không hiểu chuyện, quấy rầy chúng ta, em mất hứng rồi” phụ nữ họ Trương nhăn nhó nói
Tư Triều Vũ không dám đắc tội với họ Trương, cũng chỉ biết cáu giận lên con trai “Tại sao một chút việc cũng không làm được, bình thường Ba dạy con như thế nào? Mau xin lỗi dì Trương đi!”
Tư Thái Lâm đứng bất động tại chổ, cũng không trả lời
“Sao lại không hiểu chuyện rồi? Mau xin lỗi đi!” Tư Triều Vũ đẩy Tư Thái Lâm
Tư Thái Lâm vì thân thể là cậu bé nên bị đẩy lùi về sau một bước
Người phụ nữ họ Trương ngồi trên ghế salon nghiêng chân, giọng nói lạnh lẽo nói “Ai da, thôi bỏ đi, xem ra nó không thích tôi!”
Tư Triều Vũ liền vội vàng dỗ ngọt “Không thể nào à Tư Thái Lâm đã nói với anh con rất thích em, khen em là người phụ nữ xinh đẹp nhất!”
“Tôi không tin”
“Thật mà!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.