Chương trước
Chương sau
Edit By Trà Nữ Lê
Đế Bắc Lẫm ánh mắt đổi màu, tia máu đỏ nổi lên, hô hấp run rẩy, hành động dị thường để cho Tư Hải Minh vì đó mà sững sờ
Bên kia Đế Hạo Thiên thấy tình thế không đúng liền đứng dậy đi đến, nhanh tay bóp chặt Đế Bắc Lẫm âm thầm phân tích
Đế Bắc Lẫm mới thanh tỉnh lại nhìn về phía Đế Hạo Thiên hô hấp cũng kiềm chế lại
“Bác ơi!”
“Bác ơi!”
“Bác ơi!”
“Bác ơi!”
“Bác ơi!”
“Bác ơi!”
Ngoài cửa sáu đứa trẻ từng đứa chen vào, lập tức biến không khí căng thẳng chuyển thành không khí vui nhộn đáng yêu
Đế Anh Thy bị ngăn cản đứng đằng sau rất không vui, Tư Hải Minh làm cái gì vậy? Nàng cũng đâu phải là gì của anh thì hà cớ gì phải quản như thế?
“Đến đây, bác ôm một cái nào, nhìn xem có gầy không” Đế Hạo Thiên một tay ôm ba đứa trong ngực dễ như trở bàn tay, ôm lấy Bảo Nam, Bảo My, Bảo An, chọc cho ba đứa cười vui vẻ
“Con cũng phải ôm!” Bảo Hân, Bảo Long, Bảo Vỹ nhảy lên chen nhau
Đế Bắc Lẫm ngồi xổm người xuống, cũng ôm ba đứa vào lòng…
“Woa, Bác thật là lợi hại!” Bảo Hân miệng nhỏ như bôi mật, còn hôn lên mặt bác một cái
“Thật là lợi hại!” Bảo Long khen
“Có thể ôm ba đứa luôn!” Bảo Vỹ ôm cổ Đế Bắc Lẫm nước bọt cọ vào mặt. Sau đó liền biểu lộ nghiêm túc “Sao Bác của cháu không đến? bác ở đâu? Có phải đang chơi trốn tìm không ạ?”
Đế Anh Thy đổ mồ hôi, Bác của cháu…ba bác còn phân của ai sao? Thật là một đứa trẻ lanh lẹ
Chẳng qua nàng cũng không ngạc nhiên lắm vì trong ba người anh thì anh cả là người bận rộn nhất, mà tính cách lại vô cùng lạnh lùng.
“Bác cả bận rộn công việc, tối nay sẽ tới thăm các cháu!” Đế Bắc Lẫm yêu chiều cháu gái, thuận ý của cháu mà nói
“uay…” Bảo An biểu thị có chút buồn
“Sao cháu lại biểu lộ như thế?” Đế Hạo Thiên hỏi
Hiện tại hai cánh tay đều ôm cháu chứ không là anh đã có thể nựng vào má thịt thịt rồi
Bọn nhỏ xuất hiện đã làm cho tâm trạng dị thường của Đế Bắc Lẫm biến mất không thấy nữa
Tư Hải Minh không còn nhìn thấy điều bất thường nữa, mọi thứ như bình thường. Chỉ là anh sao có thể nhìn nhầm, Đế Bắc Lẫm trong mắt nổi tia đỏ không hề giống phẫn nộ đơn thuần, mà chính là tinh thần mất khống chế, một khi phát tác sẽ rất khó tự điều khiển…
Vừa rồi không phải Đế Hạo Thiên kịp thời nắm lấy cổ tay của anh không biết sau đó sẽ xảy ra chuyện gì…
Đế Anh Thy nhìn hai người anh của nàng quả thực muốn làm hư bọn trẻ à? Bình thường bọn trẻ trước mặt nàng và Tư Hải Minh đều không có như thế, ỷ lại vào bác nên cọ qua cọ lại thịt mũm mĩm như con bọ con
Bác không chỉ có không tức giận còn cảm thấy đặc biệt đáng yêu
Xem ra lúc nàng bị mất trí nhớ ba người anh đều rất kiềm chế trước mặt nàng
“Không thoải mái?” Tư Hải Minh đứng người lên ngồi vào bên cạnh Đế Anh Thy mà khẩn trương “đau đầu?”
“…” Đế Anh Thy chỉ là nhất thời đầu óc suy nghĩ nên dùng tay vò huyệt thái dương, hành động nhỏ thế mà vẫn bị anh nhìn thấy, còn nghĩ rằng là đau đầu?
“Anh Thy thế nào rồi?” Đế Bắc Lẫm vội hỏi, là bác sĩ anh có tư cách hỏi nhất
“Không có không có, em rất ổn! chỉ là đang suy nghĩ cho nên tay vò đầu…” Đế Anh Thy bị ba người hỏi nên sáu đứa trẻ nghe được cũng nhìn chằm chằm vào, rất không tự nhiên mà đỏ mặt
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.