Chương trước
Chương sau
Tư Hải Minh tiến lên, khí tràng thu liễm, tay ôn nhu vuốt trên lưng trắng nõn trơn bóng của nàng “Thy, em say rồi, anh giúp em tắm”
Đế Anh Thy thân thể cương, run, vô lực mà lắc đầu “Đây chính là mục đích của anh”
“Ừm, giúp em tắm là mục đích của anh” Tư Hải Minh môi quyến rũ muốn hôn lên trán của nàng
Bị Đế Anh Thy tránh mặt đi “Anh cũng biết đây có phải là điều mà tôi muốn? Cái tôi không cần thì anh nhất định làm, cùng ép buộc có gì khác nhau…”
Tư Hải Minh mắt đen run rẩy, tay xuyên qua lưng nàng, đưa cả người nàng kéo vào trong ngực, giọng khàn khàn đến cực điểm “Nếu như anh không giết Tư Viễn Hằng, có phải sẽ tiếp nhận anh?”
“Không có chuyện đó!” Đế Anh Thy lắc đầu, mắt rơi lệ trên ngực của anh “Không thể, anh buông ra!”
Nàng chính là không muốn đi cùng với anh, nàng không thể tiếp nhận anh!
Dùng hết sức cuối cùng của mình đẩy Tư Hải Minh ra, quay người thoát ra, lại bị Tư Hải Minh lần nữa ôm…
“Đi ra…” Đế Anh Thy khống chế không nổi liền khóc lên
“Để anh giúp em tắm, tắm xong liền buông ra. Hả?” Tư Hải Minh chịu đựng đau lòng mà nói
“Tôi đã tắm sạch, không cần anh giúp…”
“Anh muốn giúp em tắm” Tư Hải Minh hôn lên mặt nàng, ý muốn trấn an nàng, ôm nàng lại để tắm, hai người cùng một chổ bị nước xối phủ xuống
Đế Anh Thy bị rượu làm cho tê tê phân nữa thần kinh, toàn thân bất lực, Tư Hải Minh thì thủ hạ khó thoát, có giãy giụa cũng đều bị anh kiềm lại. Trong phòng tắm còn lại là tiếng thở được kiềm chế cùng với giọng nghẹn ngào của Đế Anh Thy
Vốn toàn thân đã bị bất lực, càng tắm thì nàng liền đứng không vững
Tư Hải Minh ôm nàng ngồi vào lòng anh ở trên ghế, dựa vào ngực anh tiếp tục tắm. Buông thong hai đôi chân thon dài, mu bàn chân khó chịu kéo căng, ngón chân cuộn vào
“Ừm…” Đế Anh Thy đầu óc mơ màng mất đi suy nghĩ, chỉ còn bản năng kháng cự
Nhưng lực kháng cự của nàng như một đứa trẻ, căn bản là không có một chút tác dụng nào, ngược lại càng bị Tư Hải Minh ôm chặt hơn
Tư Hải Minh mắt đen như mực am hiểu sâu, không đè nén được hô hấp, hàm dưới đưa lên, hầu kết đưa lên đưa xuống, không nhịn được môi mỏng hôn lên…
“Đừng…” Đế Anh Thy giãy giụa. Khuôn mặt đỏ ửng bị ép đưa lên, ánh sáng yếu ớt, nước mắt run rẩy, căm hận liền hóa thành ủy khất nên nước mắt càng tụ nhiều hơn, từ khóe mắt rơi xuống
Hôn càng sâu nước mắt càng chảy nhiều khiến nàng nghẹn ngào thốt lên “Không đừ…” Nàng không còn chút khí lực phản kháng, chỉ có thể khóc. Giống như đang bị thương…
Tư Hải Minh đau xót trong lòng, buông miệng nhỏ của nàng, ôn nhu mà kéo nàng vào dỗ dành “Được được, không làm, là anh không tốt, chúng ta lập tức ra ngoài, ngoan…”
Tay anh kéo lấy khăn tắm, nàng không nhúc nhích. Khóe mắt, lông mi đều vì khóc mà ướt đẫm
Lòng bàn tay Tư Hải Minh vuốt ve, giúp nàng lau khô nước mắt
Đế Anh Thy cự tuyệt quay người, đưa lưng về phía anh
Tư Hải Minh biết nàng giận, nên anh chỉ ngồi cạnh mép giường mà trông coi nàng
Quả nhiên là anh chỉ cần nhìn thấy nàng liền không kiềm lòng được
Kế hoạch của anh thuận lợi tiến hành…từ lúc con nói mẹ đồng ý ra biển, anh cơ hồ không kiềm chế nổi trái tim xao động của mình. Đồng thời khiến anh suy nghĩ liệu ra biển có thuận lợi hay không. Anh biết rõ Đế Anh Thy có bao nhiêu suy nghĩ. Tất cả chỉ vì con? Chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy. Người phụ nữ của anh nhất định không vì thế mà thuận theo
Nàng ra biển hoặc là cùng anh ra điều kiện hoặc là nàng sẽ đường khác. Mà đường khác của nàng chính là Tần Kính Chi và Kiều Như An mới vừa tới Kinh Đô. Lý do này có khả năng rất cao
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.