Chương trước
Chương sau
Edit By Trà Nữ Lê
Tần Kính Chi nhíu mày nhìn khuôn mặt ửng đỏ của Đế Anh Thy, còn có ly trước mặt của nàng, anh dựa vào độ được ghi trên chai mà pha, thế sao mới một chén đã say rồi?
Nhìn sang Kiều Như An cũng là hơi say rượu
Sao lại vậy?
“Kính Chi rượu này thật lợi hại” Kiều Như An dùng tay che mặt mình lại, mặt nóng lên “Tôi bị chóng mặt”
Tư Hải Minh dùng ánh mắt xem thường liếc nhìn Tần Kính Chi “Xem ra kỹ thuật của cậu cũng không ổn”
Tần Kính Chi bị nói không phản ứng lại được, đây là lần đầu anh ta pha rượu, thật sự là không được sao?
“Anh Thy, anh sẽ làm cho em ly mật ong” Tần Kính Chi quay người muốn đi
“Không cần” Tư Hải Minh cự tuyệt “Ai biết cậu sẽ pha thành cái gì?”
Lúc này, bọn trẻ dừng chơi rất đúng thời gian, từ boong tàu trên đi xuống
Vừa xuống tới nơi liền chạy tới trước mặt Đế Anh Thy, nhào vào lòng mẹ…
“Mẹ ơi, con muốn đi ngủ” Bảo Nam nói
“Chơi mệt rồi mẹ ơi!” Bảo Vỹ than thở
“Con của mẹ muốn ngủ sớm một chút!” Bảo Long nũng nịu
“Tám giờ rồi…” Bảo My nhắc nhở
“Con muốn mẹ dỗ con ngủ!” Bảo Hân làm nũng
“Cùng ngủ một chổ nha!” Bảo An lên tiếng
Đế Anh Thy hướng mắt lên nhìn đồng hộ, vừa đúng 8h tối
Bình thường ở nhà người hầu luôn cho bọn trẻ ngủ vào giờ này, hẳn là thành thói quan rồi
Vì bọn trẻ đòi ngủ, nàng đương nhiên phải lo cho con, không có cái gì có thể so sánh được với con, cho dù là Tần Kính Chi hay Kiều Như An
“Kính Chi, Như An, mọi người uống tiếp đi, tôi đi lo cho bọn trẻ ngủ” Đế Anh Thy nói
“Anh Thy, em không sao chứ?” Tần Kính Chi hỏi
Đế Anh Thy đang ngồi trên ghế cao, từ từ thả chân xuống, vững vàng đứng dậy “Anh nhìn xem, nhìn em có sao không?”
“Là anh pha rượu sai tỷ lệ” Tần Kính Chi áy náy
“Lần đầu mà anh làm như thế này là không tệ, hơn nữa không phải do anh nhầm mà là do tửu lượng của em quá kém. Lúc ở vườn nho anh không luyện tửu lượng cho em” Đế Anh Thy bất đắc dĩ nói “Cục cưng của mẹ, đi thôi!”
Đế Anh Thy dẫn bọn trẻ về phòng ngủ, lúc đầu là bọn nhỏ ngủ riêng. Nhưng mà mẹ chỉ có một nên sáu đứa đều chen trên một giường lớn, như này thì mẹ có thể nằm gần rồi
Cũng may giường rất lớn, cả nhà ngủ vẫn vừa. Đế Anh Thy sắp xếp các con nằm ngay ngắn rồi đến lượt nàng lười biếng mà muốn ngủ như vầy luôn
Dù sao con cũng đang ở bên cạnh
Đế Anh Thy mở cửa phòng ra, liền đổ nhào lên giường. Đưa hai cánh tay ra “Cục cưng của mẹ, mau tới đây ngủ nào!”
“Mẹ ơi, chúng con còn chưa tắm!” Bảo Vỹ phản ứng
“Mẹ cũng chưa có tắm!” Bảo Hân nhắc nhở
Đế Anh Thy miễn cưỡng từ trên giường ngồi dậy, đem sáu đứa trẻ ôm vào lòng, mông lung nhìn những đứa con của nàng mà suy nghĩ “Vậy các con nói xem…tắm như thế nào?”
“Con có thể giúp mẹ tắm!” Bảo Hân vui vẻ nói
“Con cũng có thể giúp mẹ tắm!” Bảo Nam chen vào
“Con cũng làm!”
“Con cũng làm!”
“Con cũng làm!”
“Con cũng làm!”
Đế Anh Thy bật cười hỏi “Mẹ có thể tự làm. Các con sẽ tự tắm sao?”
“Vâng!” Sáu cái miệng nhỏ đồng thanh
“Thật là giỏi nha!” Đế Anh Thy hôn trên mặt những đứa con mỗi đứa một cái. Sau đó hỏi “Vậy bây giờ ai đi tắm đầu tiên?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.