Chương trước
Chương sau
Edit By Trà Nữ Lê
“Ba ơi, mẹ ơi!”
“Ba ơi, mẹ ơi!”
“Ba ơi, mẹ ơi!”
“Ba ơi, mẹ ơi!”
“Ba ơi, mẹ ơi!”
“Ba ơi, mẹ ơi!”
Đế Anh Thy sửng sốt một chút, “Ba?” Nàng quay đầu nhìn thấy chiếc xe Rolls Royce và anh từ từ bước xuống đi đến về phía nàng, bá khí uy hiếp
Phảng phất sự im lặng của anh là điều nguy hiểm và bây giờ là sự xuất hiện của anh
Tư Hải Minh đi đến đứng bên cạnh nàng, để tay lên eo nàng, Đế Anh Thy vừa muốn phản kháng liên nghe Tư Hải Minh giọng trầm thấp nói “Tất cả vì con”
Đế Anh Thy liền cứng lại, vì con có cần thiết phải làm đến mức độ này không?
Cúi đầu nhìn xuống thì những đứa con của nàng đã chạy đến ôm chân nàng và Tư Hải Minh, nàng quên đi cần phải giãy giụa
Nói đúng hơn là trong đầu thì muốn giãy giụa nhưng thân thể lại không phối hợp
“Mẹ với Ba cùng đi đón chúng ta á!” Bảo Vỹ vui vẻ
“Mẹ ngồi xe của Ba đến sao?” Bảo Nam mở to mắt tò mò hỏi
“Đúng là như vậy, chuyện này còn phải hỏi sao? Xe của Ba chính là để cho Mẹ ngồi!” Bảo Long khẳng định
“Ừm, con cũng muốn ngồi cùng Mẹ…” Bảo My hướng hai cánh tay níu váy lấy xinh đẹp của Mẹ không buông
Bảo Hân mắt to lấp lóe tiến lên kéo tay của Ba đang đặt ở trên lưng của Mẹ
Đế Anh Thy nghĩ tại sao con gái lại có hành động này? Chẳng lẽ con gái phát hiện Mẹ đang bị ăn hiếp sao? Trong lòng định cảm khái con gái như là tri kỷ hiểu lòng mẹ thì Bảo Hân kéo tay của nàng sau đó lấy tay của Tư Hải Minh nắm lấy nhau. Tư Hải Minh thuận thế nắm chặt tay mềm mại của nàng
“…”Đế Anh Thy
“Như thế này mới tốt!” Bảo Hân rất hài lòng với kết quả này
“Ừm, đúng vậy” Bảo An dùng sức gật đầu thật mạnh
Đế Anh Thy hoàn toàn không dám có bất kỳ phản kháng nào, trước mặt bọn trẻ phải ngoan
Bảo Hân còn nhỏ nhưng đã biết rất nhiều chuyện, hiện tại con gái đã hiểu được nhiều chuyện hơn nên nếu như nàng hất tay Tư Hải Minh ra Đế Anh Thy không thể tưởng tượng được bọn trẻ sẽ shock như thế nào
Tâm hồn mong manh sẽ bị tổn thương sâu. Đây là điều Đế Anh Thy không mong muốn thấy
Đây cũng chính là điều mà Tư Hải Minh đã nói, hãy vì con đi!
Nhìn xuống bàn tay anh đang nắm lấy mình tự an ủi đây chỉ là đang diễn kịch mà thôi, trong lòng nàng và Tư Hải Minh đã rất rõ ràng rồi không phải sao?
“Đi thôi, lên xe nào!” Đế Anh Thy sờ sờ đầu nhỏ của Bảo Hân nói
“Vâng!” sáu đứa trẻ từng đứa leo lên xe
Đế Anh Thy chuẩn bị rút tay về nhưng mà Tư Hải Minh nhất định không buông, càng nắm chặt thêm, nàng không vui “Diễn kịch xong rồi?”
“Bọn trẻ đang nhìn” Tư Hải Minh hướng đến xe hất hàm mà nói với nàng
Đế Anh Thy nhìn sang…
Bảo Nam phất tay, con mắt tỏa sáng “Mẹ ơi, mau tới đây”
“Mẹ ơi nhanh lên”
“Nhanh lên”
“Ba Mẹ ngồi cùng một chổ này”
“Ba ơi, mẹ ơi”
Đế Anh Thy đánh phải mỉm cười “Được rồi, tới ngay”
“Chị ơi”
Đế Anh Thy sững sờ, quay đầu nhìn thấy Tư Thái Lâm đang chạy tới. Cậu bé chạy gấp quá nên mặt đều đỏ phừng phừng. Ánh mắt khẩn trương nhìn Tư Hải Minh đường như muốn gọi “Anh ơi” nhưng làm không dám
Đế Anh Thy liền rút tay về đi đến trước mặt Tư Thái Lâm “Sao lại chạy gấp thế” Ba không đến đón em sao?”
“Em…em nói muốn đi tìm Bảo Nam, tìm chị, Ba liền đồng ý” Tư Thái Lâm ánh mắt hiện lên vẻ bất an
Đế Anh Thy nhìn vào ánh mắt của cậu bé, trong lòng rất không đành lòng, hiện tại Tư Thái Lâm so với trước kia đã thay đổi rất nhiều
Bảo Nam từ trên xe nhảy xuống “Tư Thái Lâm!”
“Bảo Nam…” Tư Thái Lâm ánh mắt ngạc nhiên
Bảo Nam nắm lấy tay của Tư Thái Lâm “Ngồi xe của Ba tớ đi? Đi!”
Sau đó không cần sự đồng ý của Tư Hải Minh cậu bé kéo bạn lên xe
Đế Anh Thy cũng không có ý kiến, Tư Hải Minh đứng bên cạnh cũng không nói gì, không biết trong lòng anh nghĩ thế nào. Cùng lắm là do con của anh muốn Tư Thái Lâm lên xe nên sẽ không cự tuyệt thôi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.