Chương trước
Chương sau
“Thy, không ngủ được?” Tư Hải Minh hỏi nàng
“Tôi không nói anh sẽ ngủ ở đây” Đế Anh Thy tiếp tục đuổi anh
“Thy, muộn rồi, cũng không thể về Minh Uyển, không thể cho anh ngủ lại một đêm? Hả?” Tư Hải Minh hỏi
Đế Anh Thy trong lòng tức giận, anh làm bộ đáng thương sao?
“Anh như này là có ý gì? Mặc kệ anh làm gì tôi đều không đồng ý” Đế Anh Thy lãnh đạm nói
Tư Hải Minh từ trên giường bước xuống, đứng người lên, đi đến trước mặt Đế Anh Thy, đứng vững, vóc dáng cao cao nhìn xuống nàng, bao phủ nàng
Thân thể Đế Anh Thy cương cứng, phản ứng liền lui lại mấy bước
“Nếu như muốn chúng ta có thể thỏa thuận, những điều này chỉ là chuyện đơn giản” Tư Hải Minh trầm thấp giọng trong bóng tối khiến cho người nghe e sợ
Đế Anh Thy bị tâm trạng dao động
Thỏa thuận…Anh biết nằng trong lòng đang nghĩ gì?
Đúng vậy, nếu muốn thỏa thuận đây là tiền đề cho việc sống chung hòa bình sao
Thế nhưng mà, sống chung hòa bình rõ ràng là vượt khỏi ranh giới của nàng, Đế Anh Thy chưa hề cân nhắc
Đối với Tư Hải Minh là dân làm ăn, nếu kinh doanh mà thiệt thòi không phải là phong cách của anh?
“Được, vậy hãy thỏa thuận đi! Hãy nói rõ ràng ra” Đế Anh Thy quay người ra phòng khách, ngồi xuống ở ghế salon
Hai người ngồi đối diện nhau, sau nữa đêm không ngủ được liền có những thỏa thuận mà nói ra
Trên người Đế Anh Thy đang mặc đồ ngủ, phía dưới lộ đôi chân ra bên ngoài, hình ảnh mờ mờ gợi cảm. Ánh mắt Tư Hải Minh không khỏi nhìn qua, thậm chí nhìn nàng từ đùi đến xuống bàn chân
“Anh đã xem đủ chưa?” Đế Anh Thy nổi giận
Tư Hải Minh không nóng vội mà thu tầm nhìn lại “Có thể ngày mai bàn đến”
“Vẫn là nói rõ ràng sớm một chút vẫn hơn” Đế Anh Thy nói “Anh cũng biết tôi cứng đối với cứng cũng không phải là không được nhưng tôi thừa nhận giữa tôi và anh không giống nhau, tôi quan tâm cảm xúc của bọn nhỏ. Ai bảo anh là cha của bọn chúng chứ?
“Em nhìn thấy”
“…” Đế Anh Thy sắc mặt lạnh hơn “Còn nói là không sao?”
“Tiếp”
“Quyền nuôi dưỡng anh vẫn tiếp tục, nhưng Đế gia tôi có thể đến thăm bọn trẻ bất kì lúc nào, thậm chí bọn trẻ đến Đế gia ở”
“Anh tưởng em muốn hỏi anh quyền nuôi dưỡng con”
Đế Anh Thy sững sờ “Anh sẽ cho?”
“Đúng”
Rõ ràng đây là điều bất ngờ mà nàng không ngờ tới. Thế nhưng tại sao Tư Hải Minh lại đồng ý? Nàng nghĩ rằng Tư Hải Minh sẽ không bao giờ đồng ý
Đế Anh Thy sẽ không ngốc mà nghĩ rằng đây là lòng tốt của Tư Hải Minh, tâm cơ của người đàn ông này sâu đáng sợ!
Nàng nghĩ đến các anh trai nói với nàng Tư Hải Minh đã từng đưa ra yêu cầu “Đổi tôi với con cái, nghĩ cũng đừng nghĩ”
“Không có, tặng không”
Đế Anh Thy không nói lời nào, trong đầu liên tục suy nghĩ với tình cảnh hiện tại, cái này đến cùng là đang âm mưu gì đây? Lấy lui làm tiến?
Không được, nàng không thể dính vào bẫy của Tư Hải Minh
“Không được, trước đây đã để cho anh nuôi, chỉ cần anh đừng ngăn cản Đế gia đến thăm con là được” Đế Anh Thy nói
“Anh có chổ nào không tốt?” Tư Hải Minh nói
“Không có chổ nào tốt sao? Tôi không cùng anh đoạt quyền nuôi dưỡng à? Con hay là anh?” Đế Anh Thy nói
Tư Hải Minh có chút ngã người ra sau, buông lỏng trạng thái, điều này lại làm cho Đế Anh Thy tăng cao cảnh giác
“Hãy như thế này, đề nghị của em anh chấp nhận. Nhưng anh có yêu cầu khi em ở bên cạnh con anh sẽ có mặt. Anh không phải tâm tư gì tất cả đều vì con” Tư Hải Minh nói
Đế Anh Thy nhíu mày nhìn anh “Anh là anh, tôi là tôi!”
“Con cái đã lớn, không phải còn nhỏ hai ba tuổi cái gì cũng không biết. Nhất là Bảo My rất nhạy cảm, mẹ rất vất vả mới trở về, lại không hiểu tại sao mẹ không ở cùng một chổ. Những bạn bè khác đều có cha mẹ ở cùng một chổ”
“…anh đã nói thế nào?” Đế Anh Thy khó chịu mà hỏi lại anh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.