Chương trước
Chương sau
“Ngày mai cũng không đi” Đế Anh Thy bất đắc dĩ trả lời
“Sau này cũng không đi!” Bảo An nói
“Đó là chuyện của sau này, tụi con có thể vào lớp trước được không? Để cô giao đợi lâu quá là không lễ phép đâu” Đế Anh Thy hối thúc sáu đứa nhỏ
“Dạ, Vậy chúng con vào lớp, mẹ chờ chúng con tan học nha” Bọn nhỏ trước khi đi dặn dò
Đế Anh Thy cùng sáu đứa trẻ quẫy tay nhau, đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng nữa mới để tay xuống
Khi con không còn ở trước mặt nữa, nàng liền thu lại nụ cười, khuôn mặt lạnh lùng
Nàng không phải giả vờ mỉm cười, mà là hiện tại trừ những đứa con ra không ai có thể khiến cho nàng cười được
Đế Anh Thy đi ra khỏi cửa trường, bước chân dừng lại “Ra đi!” Từ khi Bảo Hân nhặt quả bóng golf thì nàng đã nhìn thấy bóng dáng của anh
Anh đứng nấp mình vào những cây cảnh của sân trường, nghe nàng nói anh bước ra “Phát hiện ra rồi?”
Giọng điệu này hoàn toàn không có ngạc nhiên cho sự phát hiện
Đế Anh Thy trong lòng chỉ có sự phẫn nộ, mấu chốt còn chưa giải quyết được Tư Hải Minh lại làm cho nàng không kiềm chế được mà lại muốn cãi nhau
“Con còn có hai tiếng nữa mới tan học, chúng ta tìm một chỗ ăn chút gì rồi cùng nhau đến đón con. Anh nghĩ, bọn chúng sẽ rất là vui” Tư Hải Minh đứng sau lưng nàng với một khoảng cách rất gần, ánh mắt khẽ khép hờ rơi đúng vào sau cổ của nàng
Đế Anh Thy có thể cảm nhận được khí nóng trên làn da của mình
Nàng đi lên phía trước, kéo dài khoảng cách giữa hai người “Nghĩ cũng đừng bao giờ nghĩ. Tư Hải Minh, con là con, anh là anh, không thể nhập làm một”
Nói xong, nàng đi đến bên đường vẫy tay bắt một chiếc taxi liền rời đi
Tư Hải Minh đứng lại bên cạnh xe của mình, cảm giác xúc động dân trào. Nhưng anh vẫn là cố gắng nhịn xuống
Đế Anh Thy có thể ở lại đây, với anh mà nói đây là một dấu hiệu rất tốt
Không nhìn anh, không muốn gần gũi anh tất cả anh đều cố gắng chịu được, chỉ cần nàng còn ở đây với con thì mọi chuyện đều có thể lo liệu được
Đế Anh Thy ngồi trên xe gọi điện thoại cho vệ sĩ “Các cậu hiện đang ở đâu?”
“…là”
Đế Anh Thy liền biết vệ sĩ sẽ không an phận mà đợi ở trên máy bay
“Giúp tôi mua ít thức ăn, mua…các cậu chắc là không biết nấu cơm đúng không?”
“Pitt biết, cậu ấy trước kia là đầu bếp có tiếng”
“…??” Đế Anh Thy có một dấu chấm hỏi lớn
Thân phận này thật sự rất ngạc nhiên, hoàn toàn rất không hợp lý
Đế Anh Thy trở lại phòng, đẩy cửa ra, nhìn trên bàn là bàn trà bánh ngọt
Bảo vệ còn chưa đến, là ai đã chuẩn bị, khẳng định là Tư Hải Minh
Điều này cũng không làm cho Anh Thy có một tia cảm động trong lòng, nhìn những bánh trái đó vờ như không thấy mà liền trở về phòng, cầm khăn tắm và quần áo nàng đi thẳng vào nhà tắm
Lúc ở trường nàng cùng với bọn nhỏ vận động rất nhiều nên trên thân ra rất nhiều mồ hôi và cơ thể cũng khá mệt nên tắm rửa xong nàng liền trở về phòng, ngã xuống giường nàng dự định chợp mắt tí xíu
Đế Anh Thy bị làm cho tỉnh lại bởi những mùi thơm. Ngồi dậy từ trên giường, mơ màng mở cặp mắt ra, nàng bước xuống, mở cửa…
Nhìn thấy trong phòng khách là sáu đứa bé đang ngồi học bài khiến cho nàng ngẩn ra một chút
“Mẹ!” Sáu đứa bé phát hiện mẹ đã thức liền bỏ bút xuống mà đứng dậy chạy đến với nàng, nhào vào lòng nàng nũng nịu
Đế Anh Thy nhìn vào đồng hồ trên tường, nàng đã ngủ lâu rồi sao
“Sao lại không gọi mẹ dậy?” Đế Anh Thy hỏi
“Mẹ đang ngủ mà, Ba bảo là không được làm ổn để mẹ ngủ” Bảo Vỹ nói
Nữ hầu từ trong phòng bếp bước ra cúi đầu “Đế tiểu thư, bữa tối đã xong, có ăn liền không ạ?”
Đế Anh Thy nhìn trang phục của người hầu liền nhận ra đây là người của Tư Hải Minh phái đến. Nàng kêu vệ sĩ nấu cơm sao lại thành người hầu của anh rồi
Tư Hải Minh không xuất hiện nhưng tất cả mọi việc đều do anh sắp xếp
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.