Chương trước
Chương sau
Trừ Tư Hải Minh ra không có khả năng là người khác
Đóng ngăn tủ lại, ra khỏi phòng, mắt không thấy tâm sẽ không phiền
Đế Anh Thy đi đến ban công nhìn xuống, tâm tình nặng trĩu dị thường. Quay đầu, nhìn xem phòng khách mấy chục mét vuông, nàng nhớ trước đây chổ này có gắn giám sát
Bây giờ còn không?
Nàng đi vào phòng khách cảm nhận, luôn cảm thấy có người đang lén nhìn nàng rất khó chịu, chứng tỏ thiết bị vẫn còn, như vậy lúc này Tư Hải Minh đang nhìn nàng sao?
Đế Anh Thy nhìn quanh phòng khách, tìm giám sát mọi ngỏ ngách, sau đó tại bức tranh ở trên tường đã tìm được, nàng giật xuống ném vào thùng rác
Hình ảnh biến mất, trên xe tay cầm điện thoại quan sát, biệu lộ thản nhiên như tự nhiên
Đế Anh Thy ngồi xuống ghế salon, hơi xuất thuần
Đã từng…vào buổi tối, chính là nơi này, bị Tư Hải Minh tra tấn, uy hiếp, sống không bằng chết
Bây giờ nghĩ lại, tay còn run rảy
Ngó mặt đi chổ khác, đối mặt với ban công nắng đang rọi vào, xua tan bóng tối của nội tâm
Nàng ở đây Tư Hải Minh đã biết, như vậy nàng đi gặp con có phải cũng nằm trong dự liệu của anh?
Nàng đến đây không thể không gặp con
Nghĩ đến bọn nhỏ nhìn thấy nàng sẽ vui vẻ hạnh phúc, ánh trở nên ôn nhu
Điện thoại trên người vang lên, là cuộc gọi video của ba anh trai, nàng liền bấm nghe, hình ảnh ba người anh trai xuất hiện, khuôn mặt nghiêm túc như đang mở cuộc họp hội nghị cấp cao
“Anh Thy!” Đế Bắc Lẫm kích động gọi nàng
“Anh Thy, tại sao em không để bảo vệ đi cùng?” Đế Hạo Thiên hỏi
“Tư Hải Minh còn đưa ra yêu cầu gì?” Đế Hoàng Minh hỏi
“Không có, dù sao em cũng đang rất ổn. Hiện tại đang ở căn hộ của dì Hà nghỉ ngơi, đợi thêm tí nữa em sẽ đến trường học thăm con” Đế Anh Thy nói. Nàng không thể chờ bọn trẻ tan học mà đến vì như thế sẽ đụng phải Tư Hải Minh
“Anh Thy có thể đi xem bọn trẻ, còn anh thì không thể…”
Đế Bắc Lẫm giọng điệu hâm mộ
Đế Anh Thy muốn cười “Anh đến lúc em không có ở đây, lúc ấy kêu anh về đảo Trân Châu anh còn không muốn đi”
“Có sao?” Đế Bắc Lẫm biểu thị vô tội
“Sao lại không có?” Đế Hạo Thiên chen vào “cả một ngày”
“Đúng vậy” Đế Hoàng Minh lên tiếng
“Mấy anh là đang đố kị em có thể cùng Bảo Hân chụp ảnh cô dâu!” Đế Bắc Lẫm nói ra
“Cái gì? Chụp ảnh cô dâu?” Đế Anh Thy sao lại không nhớ được chuyện này
“Cái này…” Đế Bắc Lẫm chột dạ vì vô tình nói ra
“Lần trước em đến đấy, cậu ấy về một mình là bởi vì thỏa thuận với Tư Hải Minh, cho phép cậu ấy cùng Bảo Hân chụp ảnh cô dâu, để em ở lại chơi mấy ngày” Đế Hạo Thiên kể lại
Thấy Đế Anh Thy trầm mặc, Đế Bắc Lẫm lập tức tỏ thái độ “Anh Thy yên tâm, anh tuyệt đối sẽ không đem em đẩy qua bên Tư Hải Minh đâu”
“Không sao, dù sao em và anh ta không thể nào” Đế Anh Thy nói. Nàng hiện tại khôi phục trí nhớ, ai cũng không thể thay nàng làm chủ
“Đi thăm con có thể trở về?” Đế Hoàng Minh hỏi
“Sẽ không dễ dàng…” Đế Anh Thy nói
Ba người anh nhất thời đều không lên tiếng
Nếu Tư Hải Minh dùng thủ đoạn, vũ khí lợi hại nhất đó là con
Đến lúc đó em gái cưng khẳng định là sẽ mềm lòng
Dù sao rời xa con ba năm qua gặp lại con vừa khóc vừa bảo nhớ mẹ, người làm mẹ sao có thể nhẫn tâm?
Đến cả ba người Bác đây còn không biết có khả năng thoát…
“Không sao, ở bên cạnh con thật tốt, mấy ngày sau các anh đến đón em” Đế Bắc Lẫm ôn nhu nói
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.