Chương trước
Chương sau
“Ai nói?”
“Anh đưa em về”
“Không cần”
Đế Anh Thy cũng không quay đầu nhìn lại mà cứ thế đi thẳng
Tần Kính Chi nhìn theo bóng dáng mảnh khảnh, nghĩ đế Kinh Đô đã phát sinh ra sự tình gì, tại sao anh ba đều không cho hỏi?
Anh ấy nghĩ, khẳng định là anh không thể tưởng tượng nổi mức độ nghiêm trọng
Dù sao Đế Anh Thy đã bị thương
Kể từ đó, các anh trai chắc chắn sẽ không để Đế Anh Thy đi Kinh Đô, sao lại không phẫn nộ cho được chứ.
Chí ít thì Tư Hải Minh đã đắc tội với các anh trai nhà Đế gia
Cơ hội của Tư Hải Minh sẽ xa vời thêm
Tận đáy lòng điều anh ấy suy nghĩ khiến cho bản thân vui mừng khi nhìn thấy kết quả như vậy
Chỉ là không nên để cho Anh Thy bị thương…
Đế Anh Thy đi về ngắm phong cảnh dọc đường
Còn chưa tới cung điện liền thấy bóng dáng của anh ba
“Không thấy em nên anh ba chuẩn bị đi đón em”
“Em sẽ không bị lạc đường”
“Sẽ không lạc đường nhưng em sẽ bị mỏi chân” Đế Bắc Lẫm nói
Đế Anh Thy liền nhớ lại ký ức trong ba năm vừa qua, khiến cho nàng cảm thấy xấu hổ
Các anh đã chăm sóc nàng như thể cô gái không biết lo liệu
“Đến đây, anh ba cõng em về” Đế Bắc Lẫm khom lưng xuống
“Không muốn” Đế Anh Thy cự tuyệt
“Tại sao không muốn? trước kia em đều rất muốn leo lên lưng của anh!”
“Anh ba, hiện tại em đã khôi phục trí nhớ”
“Nói cách khác, khôi phục ký ức là sẽ lạnh nhạt với các anh?”
“Em không phải có ý này… a!” Đế Anh Thy đi lên phía trước, Đế Bắc Lẫm bỗng nhiên xuất hiện trước mặt, khiến cho nàng không phòng bị nên đã bị đụng trúng anh, vựa vặn ngã trên lưng của anh
Đế Bắc Lẫm nâng cái mông cõng nàng đứng dậy
“Anh ba…”
“Ngã xuống sẽ bị đau mông lắm”
Đế Anh Thy nghĩ, vậy anh đừng cõng em chẳng phải sẽ không bị…
Một đường anh cõng về nhà
Trong cung điện anh cả, anh hai đều đã về rồi
“Nhóc Kính Chi kia không đưa em về sao?” Đế Hạo Thiên khó chịu hỏi
“Em không cho” Đế Anh Thy ngồi xuống ghế salon phát hiện anh cả nhìn mặt nàng chằm chằm “Sao vậy ạ?”
“Buổi chiều uống rượu?” Đế Hoàng Minh hỏi
“Có, uống không nhiều” Đế Anh Thy cảm thấy không nhiều, không say khướt là thuộc dạng uống không nhiều
“Không phải nói không thể uống?” Đế Hoàng Minh hỏi
“Đã uống rồi giờ hỏi đến đều không có ý nghĩa” Đế Hạo Thiên bất mãn
Đế Bắc Lẫm tỏ thái độ đồng ý “Rượu chính là dùng để uống”
Đế Anh Thy chốt dạ hướng mắt nhìn anh cả, thấy anh cả bị tấn công đến độ im lặng, nói “Lần sau uống rượu chỉ tìm các anh uống thôi”
“Cái này được!” Đế Bắc Lẫm giơ hai tay đồng ý
“Kính Chi đâu phải là anh trai tốt” Đế Hạo Thiên nói
Đế Hoàng Minh hỏi “Đói bụng chưa?”
Đế Anh Thy còn chưa kịp trả lời, Đế Bắc Lẫm lập tức nhảy dựng lên “Ta đi làm đồ ăn!”
Quay người hướng về phòng bếp mà chạy
Đế Anh Thy bị chọc cho cười
Anh mắt đảo qua nơi khác, từ lúc nàng trở về đều không thấy Một Hào, phảng phất như không tồn tại
Không cần nghĩ cũng biết là các anh trai đã đưa đi nơi khác
Đó là chó mà Tư Hải Minh tặng, không gặp cũng tốt
Đế Anh Thy sau khi trở về nơi nào cũng không đi, trừ lúc đi vườn uống rượu một lần ấy về sau hơn một tuần lễ nàng cũng không đến nữa. Tần Kính Chi có gọi điện thoại tới nàng nếu không phải ra sân bắn thì là đang ngủ, dường như nàng đang rất bận rộn
Hôm nay Đế Anh Thy ra hồ bơi nằm nhàn nhã thì trong nhà có điện thoại
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.