Chương trước
Chương sau
Edit By Trà Nữ Lê
Đế Anh Thy vội đến đỡ anh ta “Anh không sao chứ? Tôi không phiền đâu, dù sao tôi cũng không có chuyện gì làm, tiện tay mà thôi”
Cố Mạnh nâng ánh mắt lên nhìn, mặt nàng gần trong gang tấc “Cảm ơn”
“Bọn hắn bên kia! Không biết sợ còn dám chạy! Bốn người đàn ông đã đuổi kịp đến nơi
Cố Mạnh biến sắc nghiêm trọng, đẩy Đế Anh Thy sang một bên “Cô mau chạy đi! Nơi này không có chuyện của cô!”
Đế Anh Thy bị đẩy sang một bên, nhìn xem bốn người đàn ông dữ tợn đang xông đến, anh ta đang bị thương chắc chắn sẽ không chống cự được
Thật sự nàng có thể không xen vào thế nhưng nàng cũng không thể thấy chết mà không cứu? hơn nữa lúc trước người đàn ông này đã giúp cô tìm lại được Một Hào, nếu không có anh ta thì đã lạc mất Một Hào rồi, đây là món quà Tư Hải Minh tặng nàng…
“Có cảnh sát!” Đế Anh Thy ngón tay chỉ về phía sau của bốn người đàn ông ra hiệu
Bọn hắn giật mình, xoay người ra sau nhìn
Đế Anh Thy thừa cơ hội kéo Cố Mạnh “Chạy!”
Bốn người đàn ông lấy lại tinh thần tức giận vừa chạy theo vừa chửi “Mẹ kiếp, đứng lại cho ta!”
“Bên này!” Ra khỏi cửa ngỏ Cố Mạnh trở tay nắm qua Đế Anh Thy, nhắm hướng bãi đỗ xe mà chạy đến
Xuyên qua bãi đỗ xe, xuống tầng hầm có một cái phòng đang sửa chữa. Cố Mạnh mở cửa ra, kéo Đế Anh Thy vào đóng cửa lại, trốn ở bên trong
Bốn người đàn ông đuổi theo, đứng tại bãi đậu xe tìm người
Đế Anh Thy nhếch môi, nín thở. Nhìn về phía anh ta đang cuộn tròn ở trong gốc, khuôn mặt tái nhợt vì vừa rồi do chạy nên đã bị động vết thương máu chảy ra khá nhiều
Đế Anh Thy lấy ra bên hông một cái túi, sau đó lấy ra một viên thuốc nhỏ như hạt tiêu, ra hiệu anh ta nuốt vào
Cố Mạnh đưa ánh mắt nhìn, đem viên thuốc nhẹt vào trong miệng, nuốt xuống
Đế Anh Thy kinh ngạc, anh ta thế mà lại không hề có một chút hoài nghi liền lấy thuốc uống
Người này có phải là không có tâm phòng bị hay là vết thương chuyển biến xấu anh ta như vậy?
“Gọi tôi là Cố Mạnh” Cố Mạnh nói “Thật sự mà nói tôi không phải là người ở thành phố, tôi chỉ ở đây một thời gian, tôi là người thành phố Tân
“Tôi cũng không quen ở đây” Đế Anh Thy nói
“Muốn đi chơi tôi có thể làm hướng dẫn viên” Cố Mạnh nói
Đế Anh Thy cười cười, dù nàng có đi chơi thì cũng là Tư Hải Minh dẫn đi…
Trên cửa có khe hở, Đế Anh Thy nhẹ nhàng đứng dậy, hướng khe hỡ nhìn ra bên ngoài, có một người đàn ông đang ở hướng bên này nhìn, dọa đến nàng lập tức thu người lại. Nhìn xem Cố Mạnh đang cuộn tròn ở một gốc để tránh người ngoài nhìn thấy
Hai người đàn ông hướng đến phòng sửa chữa, tới mở cửa, phát hiện cửa bị khóa
Mở không ra, trong đó có một người đàn ông dán mắt vào khe hở nhìn vào bên trong
Đế Anh Thy hoảng hồn liền đưa lung về phía ngoài che chở cho Cố Mạnh, co lại trong bóng tối
Đế Anh Thy căng thẳng cầu nguyện bốn người đàn ông kia mau mau đi khỏi
Cố Mạnh chú ý thân thể của Đào Anh Thy trên thân thể mình, mềm mại nữ tĩnh, nhàn nhạt hương thơm truyền đến, đôi mắt của hắn khẽ nhúc nhích
Đồng hồ trên tay của hắn đang đeo là vũ khí được ngụy trang, bên trong là dao sắt nhọn có thể lấy tính mạng của Đế Anh Thy dễ dàng
Giết nàng, sau đó đổ lỗi cho đám người ngoài kia
Người bên ngoài thật sự là muốn đuổi giết hắn, cũng không phải nghe lệnh của hắn. Hắn là cùng bạn đi song bạc, cố ý bị người mưu hại nên thua tiền, không nhiều nhưng hắn lại không đồng ý đưa
Vì thế nên bảo kê liền truy sát đòi nợ. Vì là kế hoạch dựng lên nên mới thực hiện hoàn hảo như vậy
Hiện tại Đế Anh Thy so với Đào Anh Thy so ra càng đơn thuần, không giống trước kia hiểu được sự tính toán cho nên lại càng dễ động thủ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.