Chương trước
Chương sau
Chờ sáu đứa bé ngủ say, Tư Hải Minh rời giường, để người hầu từ từ tiến đến bế từng đứa trẻ đang ngủ say trên giường đi
Đế Anh Thy trợn mắt há hốc mồm
Chờ Tư Hải Minh lên giường mới kịp phản ứng hỏi “Anh nói ngủ cùng chính là như thế ngủ?”
“Anh đồng ý ngủ cùng một chổ cũng không có nói sẽ ngủ bao lâu” Tư Hải Minh giải thích
Đế Anh Thy biểu cảm, như thế sáu đứa bé sao có thể là đối thủ của anh chứ? Cũng đúng, những người giỏi còn chưa đấu lại anh huống chi là bọn trẻ…
Thật đúng là giỏi xảo quyệt
“Sáng mai bọn chúng thức dậy nhất định sẽ giận anh” Đế Anh Thy nghĩ đến điệu bộ tức giận của bọn chúng cảm thấy thật đáng yêu và thú vị
Tư Hải Minh lừa bọn trẻ như thế có phải là bình thường
Tư Hải Minh một tay ôm lấy nàng, bá đạo dán chặt người nàng vào ngực rắn chắc của anh “Bọn chúng ngủ rất quậy, sẽ đá phải em”
“Bọn trẻ làm gì có lực mạn, em không sao…” Đế Anh Thy đỏ mặt nghĩ mình Bây giờ vì bọn trẻ nói chuyện sao?
“Anh có sao! Tư Hải Minh liền ôm lấy nàng ôn lên môi nhỏ của nàng một cái
Đế Anh Thy khó lòng phòng bị, ngơ ngác biểu lộ cảm xúc
Quả nhiên buổi sáng sáu đứa bé tỉnh dậy phát hiện là đang ngủ trên giường của mình, phản ứng đầu tiên chính là đi đến phòng ngủ của Ba để tìm Mẹ
Gian phòng bên trong trên cái giường lớn Tư Hải Minh cùng Đế Anh Thy đang ôm nhau ngủ
Sáu đứa bé đi mở cửa, phát hiện cửa đã khóa liền tức giận đứng bên ngoài gào khóc
“Ba là người đại lừa gạt”
“Trả Mẹ lại cho con”
“Mẹ là của con!”
“Mở cửa!”
Bào Điển cùng người hầu hoảng hốt chạy lại ôm bọn trẻ rời đi, chạy thật nhanh, dường như chậm một chút nữa là người trong phòng đi ra là sẽ không tốt lắm
“Thả con ra, thả con ra!” Bảo Nam trong ngực giãy giụa
Mãi cho đến khi bước xuống lầu mới để bọn trẻ xuống đất “Ngài Hải Minh và cô Đế đang ngủ, không thể làm phiền được” Bào Điển nói “Mà các cô cậu không muốn có em trai em gái sao?”
Sáu đứa trẻ dường như đã nhớ tới chuyện này, im lặng lại, khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh nhẩu đáp
“Thế nhưng là… thế nhưng là một đêm cũng không thể ngủ cùng nhau…” Bảo Nam buồn rầu chơi chơi ngón tay nói
“A em biết, có phải là Mẹ trong bụng đang mang em trai em gái nên không ngủ cùng? Bảo Vỹ mắt to lóe sáng
“Ặc, cái này…” Bào Điển biểu lộ cảm xúc không biết nói gì…
“Chắc chắn đúng rồi! quá tốt rồi!” Bảo Hân biểu lộ vui vẻ
Sáu đứa trẻ nghĩ đến trong bụng của Mẹ có em trai em gái lập tức ngoan, không đòi ngủ cùng với Mẹ nữa
Bào Điển cười khô, đây cũng không phải là lời của ông nói!
Vừa sáng sớm, Đế Anh Thy ở trên ghế salon ngồi xuống, sáu đứa trẻ liền chạy đến, hành động rất là cẩn thận. Sáu đôi mắt to nhìn chằm chằm bụng của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập tò mò
Đế Anh Thy không hiểu chuyện gì còn cúi đầu mắt hướng về bụng của mình. Không hiểu liền nhìn về phía Tư Hải Minh đang ngồi bên cạnh, chuyện gì vậy?
“Mẹ ơi trong bụng của mẹ là em trai hay em gái?” Bảo Nam hỏi
“…” Đế Anh Thy ngớ ra, hẳn là cái gì đều không có, còn đang có kinh nguyệt nữa mà…
“Con muốn đó là em trai!” Bảo Long nói
“Em gái…” Bảo My
“Em trai em gái đều có! Giống như chúng ta vậy! Bảo Hân gật gù đồng ý, bím tóc lắc qua lắc lại
“Sáu!” Bảo An
“Mẹ ơi, là sáu sao?” Bảo Nam vô tư hỏi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.