Chương trước
Chương sau
Edit By Trà Nữ Lê
Đang lúc Đế Anh Thy mặt đỏ tim run nghĩ đến cảnh ấy, một giây sau đôi môi mở ra, liền cắn ngón tay nàng vào miệng
“…” Đế Anh Thy giật mình, mặt đỏ bừng. Lập tức rút ngón tay lại giấu vào bên trong chăn, cảm giác ngón trỏ nóng bỏng như bị phỏng
Tư Hải Minh ôm chặt eo của nàng, cố định trong ngực, hôn lên miệng nhỏ của nàng. Xoay người lên, cả người phủ lên nàng
“Anh…” Đế Anh Thy mở to mắt run rẩy, anh thế nào đùng một cái đã thức tỉnh như thú rừng, há miệng ra chính là muốn ăn…
Tư Hải Minh cắn vào môi của nàng, âm giọng nói “Vừa thơm vừa mềm”
“Anh…anh…” Đế Anh Thy đỏ mặt như trái táo
“Không phải em đang dụ dỗ anh sao?”
Đế Anh Thy chấn động “Em nào có?” lập tức chột dạ “em chỉ là dùng ngón tay đụng vào anh xem anh có tỉnh chưa…” Đây lại xem là dụ dỗ, anh cũng đang dụ dỗ…
“Đã rất nghiêm trọng” Tư Hải Minh cọ lấy mặt của nàng, khí nóng lập tức bao trùm, một giây sau kịp thời thoát ra “Anh đi lấy bữa sang, sẽ đến ngay”
Đợi Tư Hải Minh xuống giường ra khỏi phòng, Đế Anh Thy sờ môi bị hôn cảm thấy xấu hổ, hai chân nàng trong chăn đạp đạp. Vừa đạp hai cái thân thể cứng đờ
Xong!
Nàng lập tức chạy thật nhanh từ trên giường xuống dưới, xông vào nhà vệ sinh
Vừa thức dậy liền trêu Tư Hải Minh đều quên mất hiện tại đang ‘không tiện’!
Trước đây nàng đến ngày kinh ban đêm đều ngủ không ngon, bởi vì luôn luôn lo lắng sẽ để lại vết trên giường
Có lần dậy sớm trên giường xuất hiện 1 vũng máu lớn, nhìn giống như là vết máu giết người
Mà buổi tối hôm qua nàng ngủ rất là ngon, cũng không làm gì trên người nàng
….không có cơ hội à? Cả đêm đều là bị Tư Hải Minh ôm lấy ngủ, dường như không có cơ hội…
Đế Anh Thy nghĩ đến đoạn này, xấu hổ ngước mặt lên
Cố Mạnh đi vào trong nhà, Đào Sơ Tâm bận bịu đi từ phòng ăn ra, nhìn xem Cố Mạnh đang ngồi trên ghế salon, đi đến hỏi “Dùng điểm tâm chứ?” Điệu bộ ấy giống như là người vợ hỏi thăm chồng vừa đi làm về
Cố Mạnh giật giật trên cổ caravat ra, độ rộng vừa phải, ánh mắt lạnh lùng miễn cưỡng hỏi “Tư Hải Minh đã nói với cô cái gì?”
“Nếu xuất hiện ở thành phố, đứng trước mặt Đế Anh Thy liền sẽ bị giết” Đào Sơ Tâm lần trước đứng trước mặt Để Anh Thy nói huyên thuyên sau đó nhận được sự uy hiếp của Tư Hải Minh
“Cô không quen nhìn Đào Anh Thy như vậy?” Cố Mạnh hỏi
Đào Sơ Tâm nhất thời không chú ý trong lời nói của Cố Mạnh, hắn cũng xem thường mình thiên vị Đào Anh Thy à….
“Xin ngài hãy thông cảm cho cảm giác của tôi, nếu không phải ả ta, tôi bây giờ sẽ không luân lạc gặp tình trạng này”
“Xem ra tôi đã làm khổ cô rồi” Cố Mạnh hỏi, lời nói âm khí
Đào Sơ Tâm bị dọa đến sắc mặt trắng bệch “không có không có, tôi không phải ý tứ kia! Ý tôi nói là Cha Mẹ của tôi, không liên quan gì đến anh. Chính là tôi bất tài, không thể giúp được anh…”
“Thế nào sẽ không có thể? Chí ít hiện tại cô ngủ cùng với đàn ông cũng có chút bản lãnh, cô cùng với đàn ông dường như còn nhớ mãi không quên đâu!” Cố Mạnh giống như cười mà không phải cười
Đào Sơ Tâm thấp mặt “Nếu giúp được anh thì rất tốt…cái kia, tôi đi giúp anh cầm dép đến” Nói xong, nhìn mặt mà hành động, mới quay người đi
Cố Mạnh mới sáng đã âm ngầm không rõ, Đào Sơ Tâm ở đây khẳng định là không thể dùng, đến lúc đó có thể sẽ liên lụy đến chính mình. Hắn cũng không muốn bản thân có sơ hở
Đào Sơ Tâm đem dép tới, ngồi xổm ở trước mặt hắn, giúp hắn cởi giày
Cố Mạnh lấy chân hất ra, tránh đi tay của cô mà nói “Ta chuẩn bị thả cô, có vui không?”
Đào Sơ Tâm hoài nghi mình nghe lầm, ngẩng đầu nhìn hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.