Chương trước
Chương sau
Hai ngày sau, Đế Anh Thy đi đâu, chihuahua cũng đi theo cô, cứ như thể Đế Anh Thy mới là chủ nhân của nó. Chihuahua thường xuyên lộn nhào để lấy lòng chủ nhân, khiến Đế Anh Thy vui vô cùng.
Chiều hôm nay, Đế Anh Thy đang chơi với Một Hào, Tư Hải Minh cũng ở đây. Đế Hạo Thiên hỏi: “Cậu không cần đi làm à?”
“Anh muốn tới công ty tôi xem không?” Tư Hải Minh mời.
“Tại sao tôi lại phải tới công ty của cậu?”
“Tìm hiểu một chút cũng không có hại” Tư Hải Minh nói: “Anh Thy ngủ trưa ở biệt thự Minh Uyển”
Đế Hạo Thiên sắc bén nhìn Tư Hải Minh: “Anh Thy có thể đi cùng tôi, không lâu sau sẽ quay về, lúc đó ngủ cũng không muộn” Cậu ta muốn chia rẽ mình với Anh Thy để tranh thủ thời cơ chứ gì?
“Cũng được” Tư Hải Minh hào phóng nói, sau đó duỗi chân ra, muốn kéo tay Đế Anh Thy. Ngay sau đó bị Đế Hạo Thiên ngăn cản.
Đế Anh Thy đụng trúng cánh tay của anh hai, vô tội nhìn hai người họ. Khi nào họ mới không tranh tới tranh lui đây?
Tư Hải Minh không nói gì, dẫn đầu đi ra ngoài. Đế Hạo Thiên nhìn bóng lưng anh, thầm nghĩ tập đoàn Vương Tân chứ gì? Được lắm!
Trước kia Anh Thy làm việc trong tập đoàn Vương Tân đúng không? Chỉ cần đến tập đoàn Vương Tân thì chắc chắn sẽ có người quen biết Anh Thy. Cho dù Tư Hải Minh đã căn dặn trước, nhưng Anh Thy cũng sẽ phát hiện sự
khác thường.
“Anh hai, thật sự phải đi hả?” Đế Anh Thy hỏi.
“Người ta mời mọc mà không đi thì không lễ phép”
Đế Anh Thy tỏ vẻ nghi ngờ.
Con người Tư Hải Minh rất mưu mô, không có khả năng không nghĩ tới chuyện này.
Nhưng anh ta lại làm trái ngược là vì mục đích gì? Anh ta đang lo lắng chuyện gì? Có những việc luôn xảy ra trong sự bất ngờ.
Người cầm quyền của tập đoàn Vương Tân xuất hiện, khí thế mạnh mẽ khiến người ta lo sợ, chỉ riêng sự xuất hiện của chiếc xe đã đủ để đe dọa người khác, huống chỉ là xuất hiện bất ngờ. Cửa xe mở ra, Đế Anh Thy bước xuống xe. Đây chính là công ty của Tư Hải Minh? Quá lớn, chẳng lẽ chiếm mất hơn một nửa khu thương nghiệp? Cô không ngờ mình chỉ tới đây xem chó lộn nhào, kết qủa không chỉ ở lại biệt thự Minh Uyển của Tư Hải Minh mà còn tới trụ sở chính công ty của anh. Sao cô cứ thấy là lạ thế nhỉ? Cứ như mình bị an bài từ trước.
Chương Vĩ đi tới, cung kính gật đầu: “Ngài Hải Minh, cô Anh Thy, cậu Hạo Thiên”
Tư Hải Minh nhìn Đế Anh Thy, con ngươi sâu thẳm: “Chúng ta vào thôi”
“Vâng”
Đế Anh Thy đi vào, thấy lễ tân trước quầy.
Lễ tân đứng thắng lưng, hình tượng rất đẹp, rũ mi mắt. Đế giày bước lên sàn nhà bóng loáng, phát ra tiếng động trầm ổn mạnh mẽ, vô cùng uy nghiêm. Mọi người vào thang máy, đi thẳng lên tầng nhà cao nhất tượng trưng cho quyền uy, mãi tới khi vào văn phòng của Tư Hải Minh.
Bởi vì người cầm quyền xuất nên trên đường đi không có một bóng người. Đế Hạo.
‘Thiên thầm nghĩ, cậu cho rằng thế này là xong à? Anh bèn ôm vai Đế Anh Thy: “Đi, đi dạo chỗ khác, nhìn xem có gì hay không”
“Hả?” Đế Anh Thy đang ngắm nghía văn phòng. Anh hai của cô thật đúng là không khách sáo, cô ngượng ngùng nhìn Tư Hải Minh. Tư Hải Minh lặng lẽ nháy mắt với cô, khiến Đế Anh Thy đỏ mặt, tim đập thình thịch, vội quay mặt đi. Sau đó cô nghe thấy giọng nói trầm thấp bình tĩnh: “Cần tôi đi cùng không?”
“Không cần!” Đế Hạo Thiên kéo Đế Anh Thy rời đi. Ra khỏi văn phòng, Đế Anh Thy nói: “Anh hai, anh cũng thật không khách khí.”
“Tại sao phải khách khí? Cậu ta đã mời chúng ta thì nên nghĩ tới tình huống này.
Chẳng lẽ tới đây mà lại ngồi trong văn phòng cậu ta trơ mắt nhìn nhau?” Đế Hạo Thiên nói một cách đúng lý hợp tình, khiến Đế Anh Thy không có lời nào để nói. Có điều cô không ngờ Tư Hải Minh lại có sản nghiệp lớn đến thế. Cô cho rằng Tư Hải Minh chỉ là một doanh nhân bình thường, nhưng nhìn tập đoàn Vương Tân như một con quái vật lớn này, tòa nhà chiếm cứ mấy ngàn mét vuông đất, nhìn kiểu gì cũng không giống như kinh doanh nhỏ.
“Đi, chúng ta qua bên kia xem” Đế Hạo Thiên nói tới phòng thư ký. Trước kia nhà họ Đế đã tìm hiểu cặn kế về cuộc sống của Đế Anh Thy ở thủ đô, biết quỹ đạo cuộc đời của cô mấy năm qua, lớn đến mức có thù với ai, bị ai ức hiếp, làm việc ở đâu, tiếp xúc với người nào, nhỏ đến cô ăn cơm ở quán nào, thích ăn quần áo gì, ăn cái gì. Cho nên họ cũng biết Đế Anh Thy từng làm việc ở tập đoàn Vương Tân, kể cả chuyện ban đầu cô làm việc tại quầy lễ tân, sau này gia nhập phòng thư ký.
Đế Anh Thy cho rằng mình chỉ đứng ngoài cửa xem, ai ngờ lại bị Đế Hạo Thiên kéo vào phòng. Đế Anh Thy không muốn đi mà lại bị kéo vào. Người trong phòng thư ký đang làm việc, đều đưa mắt nhìn họ, không biết họ là ai Đế Anh Thy cười gượng, thật xấu hổ, anh hai đang làm gì vậy?
Đế Hạo Thiên dùng chân móc một cái ghế ngồi xuống, vất chéo chân nhìn người trong phòng thư ký, giống như cấp trên đang thị sát.
Kể từ khi họ vừa thấy Anh Thy, không một ai biếu lộ vẻ kinh ngạc. Diễn xuất giỏi vậy sao?
“Cô làm việc ở phòng thư ký của tập đoàn Vương Tân bao lâu rồi?” Đế Hạo Thiên nhìn Diêu Thanh cách đó gần nhất.
Được một anh đẹp trai vừa ngầu vừa man đặt câu hỏi, Diêu Thanh hơi e lệ: “Khoảng…
Khoảng hơn bốn năm”
Đế Hạo Thiên híp mắt. Hơn bốn năm, sao lại không biết mặt Đế Anh Thy?
“Cô xinh đẹp thế này, tôi nghĩ chắc cô được đề bạt từ quầy lễ tân lên đây nhỉ?”
“Không có chuyện đó đâu. Lễ tân đề bạt kiểu gì cũng không thể gia nhập phòng thư ký” Diêu Thanh đáp.
Đế Hạo Thiên bình tĩnh nhìn cô ta, tâm mắt sắc bén như có thể xuyên thấu linh hồn: “Sao tôi nghe nói từng có tiền lệ lễ tân được đề bạt lên phòng thư ký?”
Diêu Thanh khẩn trương, ánh mắt trốn tránh: “Không có chuyện đó đâu. Anh nghe bậy rồi”
Đế Anh Thy đứng đó nghe anh hai mình bắt chuyện, chẳng lẽ coi trọng người ta? Đế Hạo Thiên không hỏi tiếp, đứng dậy rời khỏi phòng thư ký.
“Anh hai, anh làm gì vậy?” Đế Anh Thy tò mò hỏi.
“Anh tò mò chứ sao.”
Đế Anh Thy thầm nghĩ, em còn tưởng anh chấm trúng người ta.
Đế Hạo Thiên quay đầu lại, người trong phòng thư ký đều cắm mặt làm việc, không hề †ò mò nhìn ra bên ngoài.
“Chúng ta đi nơi khác.”
Đế Anh Thy và Đế Hạo Thiên đi dạo quanh các ngành của tập đoàn Vương Tân, mỗi tầng đều ghé qua. Những người đi ngang qua đều không hề kinh ngạc thì thấy mặt Đế Anh Thy, thậm chí không hề nhìn nhiều lấy một lần. Trai xinh gái đẹp mà không ngắm nhiều một chút thì mới là không bình thường. Đế Hạo Thiên cười lạnh, Tư Hải Minh chuẩn bị thật chu đáo.
Cũng đúng, khống chế địa bàn của mình cũng không phải là chuyện khó.
Đế Anh Thy còn rất tò mò về tập đoàn Vương Tân nên vẫn nhìn đông nhìn tây, không chú ý tới tâm tư của anh trai mình “Được rồi, không có gì hay đâu mà xem.
Về thôi” Đế Hạo Thiên nói.
“Hả? Đi… Đi luôn à?” Đế Anh Thy hỏi, trong lòng còn có chút không tình nguyện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.