Chương trước
Chương sau
“Cô nói gì?” Tư Triều Vũ nghe được lời này thì giận dữ hỏi.
“Nếu như lúc trước không phải do ông cực lực phản đối, tôi sẽ mãi ở bên anh ấy, sau đó tốt nghiệp sinh con, làm công việc mình thích, hoặc định cư ở nước ngoài cũng được. Chỉ cân ở bên cạnh đối phương là sẽ luôn hạnh phúc. Tư Viễn Hằng cũng sẽ không hận ông như vậy, ông cũng sẽ không bị rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay!”
“Cô… cô hại chết con tôi, bây giờ còn tới giảng đạo lý à? Cô là ai chứ?”
Tư Triều Vũ càng nghĩ càng tức giận, chỉ vào mặt Đào Anh Thy mắng: “Cô và mẹ cô đều giống nhau, chỉ thích dụ dỗ đàn ông, ngủ với đàn ông xong là phủi mông rời đi”
Cho nên ông mới có thể bị Liêu Ninh dụ dỗ lên giường, phải không?” Đào Anh Thy biết rõ Tư Triêu Vũ ám chỉ ai, dứt khoát thuận theo nói tiếp.
Tư Triêu Vũ không ngờ bản thân sẽ khiển cô nghĩ nhiều như vậy, lập tức phủ nhận: “Cô nói hươu nói vượn gì đầy! Coi chừng tôi đánh cô đấy!”
“Có phải nói hươu nói vượn hay không, trong lòng ông rõ ràng! À đúng rồi, tôi còn biết một việc mà ngay cả ông cũng bị giấu diếm đi!”
“Cái gì?”
“Mặc dù Tư Viễn Hằng chết rồi, ông cũng mất đi con, nhưng cũng không cần lo lắng, ông còn một đứa con khác cơ mà”
Tư Triều Vũ khó hiểu nhìn cô.
“Ông và Liêu Ninh cấu kết với nhau làm chuyện xấu lâu như vậy, không phát hiện Tư Thái Lâm rất giống Tư Viễn Hằng sao?” Đào Anh Thy hỏi.
Lúc trước cô cho rằng Tư Thái Lâm không giống Tư Hải Minh là do ấn tượng ban đầu. Sau này phát hiện, Tư Thái Lâm càng nhìn càng giống Tư Viễn Hằng!
“Cô… cô…’ Tư Triều Vũ như bị mắc nghẹn, không nói lên lời.
“Tư Thái Lâm là con của ông, ông không biết à?” Đào Anh Thy hỏi.
“Tôi… tôi… không thể nào…”
“Nếu như không tin, ông có thể tự đi hỏi Liêu Ninh, bà ta là người rõ ràng nhất” Đào Anh Thy nói xong thì quay người đi vê phía chung cư.
Tư Triêu Vũ đứng ở nơi đó thật lâu không nhúc nhích.
Ông ta ở chỗ này chờ Đào Anh Thy đã rất nhiều ngày rồi, mỗi ngày đều vì đòi tiền mà chờ đợi.
Không ngờ còn chưa nhắc tới đã bị Đào Anh Thy nói cho một việc chấn động cả người.
Tư Thái Lâm… là con của ông ta? Không phải con của Tư Lệnh Sơn? Tại sao lại biến thành con của ông ta chứ?
Tư Triêu Vũ hoàn hồn, vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi cho Liêu Ninh, điện thoại vừa thông đã vội vàng hỏi: “Tư Thái Lâm là con của tôi à?”
Liêu Ninh vừa rời giường không bao lâu, đang hưởng thụ cảm giác được người hầu massage lại bị câu nói của Tư Triều Vũ làm kinh hãi.
Người hâu vẫn còn đứng sau lưng, mà Tư Triêu Vũ lại nói cái gì vậy?
Cơ thể run lên, đẩy người hầu ra.
Vẻ mặt Liêu Ninh giả bộ không có gì khác thường, hỏi: “Con của ông chết rồi nên giờ ông bắt đầu mê sảng à?”
“Rốt cuộc có phải con của tôi không?”
“Không phải! Việc này còn cần hỏi tôi à?” Liêu Ninh tức giận: “Tôi rất rõ ràng Tư Thái Lâm là con của ail”
“Vậy… tôi muốn làm giám định thân phận!”
“Cái gì?” Liêu Ninh không thể tin nổi khi nghe đến yêu cầu của Tư Triều Vũ!
“Nếu như trong lòng bà không có quỷ, thì để tôi làm giám định thân phận đi!”
“Sao tôi có thể đồng ý loại chuyện này?
Không phải con của ông, ông lại chạy đi làm giám định ba con, ông thấy người ngoài sẽ nghĩ thế nào chứ?”
“Tôi mặc kệ! Nhất định phải làm giám định DNA! Bây giờ tôi nghi ngờ Tư Thái Lâm chính là con của tôi!”
“Ông dựa vào cái gì mà cho rằng như vậy?
Sau ông không đến làm giám định với sáu đứa nhà Đào Anh Thy ấy! Ông bị tâm thần à?” Liêu Ninh tức đến không kiêng dè gì.
“Lúc trước khi chúng ta lên giường bà còn chưa mang thai, bà là có thai rồi mới kết hôn, Tư Thái Lâm có khả năng lớn là con của tôi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.