Chương trước
Chương sau
Sau đó cầm một chiếc xích chó buộc vào cổ Đào Hải Trạch. “A! Cố Mạnh!”
Đào Anh Thy không biết thảm cảnh của Đào Hải Trạch, cô chỉ nghe được tin tức trên ti vi là không bắt được ông ta. Điện thoại của cô vẫn im lặng, không nhận được điện thoại từ ông ta nữa.
Không giống với tác phong của ông ta chút nào!
Nếu ông ta bị tính kế, không phải sẽ gọi lại nói gì đó sao? Ít nhất cũng phải mắng cô một trận chứ…
Đào Anh Thy đứng lên, đi tới trước ban công, nhìn xuống dưới.
Lúc này mà vẫn nghĩ xem Đào Hải Trạch có bị bắt không nữa, cô nên lo cho mình thì hơn.
Một tuần đã được ba hôm rồi, còn bốn ngày nữa, thời gian tự do mà Tư Hải Minh cho cô sắp hết!
Càng gần thời hạn, lòng cô càng hoang mang… Cô chỉ nghĩ tới việc làm thế nào để trốn thoát, cô không muốn ở đây..
Người giúp việc đang ở phòng khác, như không tồn tại vậy!
Đào Anh Thy hơi tò mò, nhìn vào cánh cửa phòng đóng chặt, tại sao Tư Hải Minh lại thả lỏng mình thế? Chỉ để một người giúp việc ở lại canh chừng? Tư Hải Minh để cô một mình thế thật, với ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ của anh ta thì quá lạ…
Nghĩ thế, Đào Anh Thy lập tức cảm thấy như có rất nhiều đôi mắt đang nhìn mình, khiến da đầu cô như tê dại!
Về tới phòng, Đào Anh Thy nhìn thấy trên chiếc tủ đầu giường đang đặt điện thoại, còn có chiếc đồng hồ và vòng tay trên cổ tay, nghĩ tới việc trước kia Tư Hải Minh từng đặt camera với mình, cô lập tức tháo xuống xem thử, kể cả những app kì lạ trong điện thoại mình.
Cô không thể lơ là, nếu không bị Tư Hải Minh bắt được thì sẽ không thể trốn nổi!
Nhưng lại không có gì cả, rất sạch sẽ!
Chẳng lẽ cô nghĩ nhiều quá? Tư Hải Minh thực sự định cho cô không gian riêng?
Đào Anh Thy ngẩn ra, hay là lắp camera trong phòng?
Cô bị suy nghĩ của bản thân làm sợ hãi!
Tư Hải Minh đáng sợ thế sao? Lắp trong phòng cô? Vậy cô còn có sự riêng tư sao?
Không, không có gì là Tư Hải Minh không dám làm!
Vậy thì, nếu lắp thì lắp ở đâu? Trong phòng? Phòng tắm? Phòng khách?
Nếu trong phòng tắm thì lần trước cô ở trong thể phòng tắm, người giúp việc gọi cho Tư Hải Minh, thì không phải trong đó!
Trong phòng? Đào Anh Thy nhìn quanh phòng, chỉ có tủ và giường, có đèn bên trên, đèn là kiểu đèn gắn với trần nhà, không lặp được, rất dễ bị phát hiện.
Cho nên không có chỗ nào lắp camera trong phòng được.
Đào Anh Thy nghĩ lại chuyện lần trước mình với Tư Hải Minh trong phòng khách…
Cô đột nhiên nghĩ tới gì đó.
Cầm điện thoại lên gọi cho tài xế Lý Ba: “Trước kia có một tối Tư Hải Minh gọi điện cho anh, anh ta nói thế nào?”
“Lần nào?”
“Anh ra ngoài tìm tôi, nhìn thấy tôi với Tư Viễn Hằng ấy?”
“Nói là cô ra ngoài lâu lắm rồi…”
“Là rời khỏi phòng lâu rồi hay là ra ngoài lâu rồi?”
Lý Ba không hiểu, không giống nhau hả? Nhưng anh ta vẫn nhớ lại: “Nói là ra ngoài lâu rồi, để tôi ra ngoài tìm, tôi chắc chắn là nói thế
Đào Anh Thy hồi tưởng lại tâm trạng lúc đó của mình, cô có nghi vấn, anh ta và người phụ nữ khác lên giường cũng có thể nắm bắt tình hình của mình, đến ra khỏi cửa cũng bị phát hiện rất nhanh!
Sau đó cảm thấy là do bảo vệ chung cư nói thế, cũng không nghĩ thêm.
Nhưng Tư Hải Minh là người kĩ tính, không thể nói lời đầy sơ hở như đi khỏi phòng rất lâu được!
Nhưng những điều này đều do cô đoán, hoặc có thể là giả thì sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.