Chương trước
Chương sau
Đào Anh Thy không cần nhìn cũng biết người gửi là ai, Cố Mạnh.
Điều này nói rõ là nhà họ Xa đã mất quyên khống chế công ty, nếu không thì… Đào Hải Hùng đã không cần phải làm vậy.
Chó cùng rút giậu lại không phải là Đào Hải Trạch?
Cô thật sự đúng là phải nhìn Cố Mạnh này p mắt khác xưa, thủ đoạn chắc chắn quá nhanh gọn, mạnh mẽ, chuẩn xác.
Tốn ít thời gian hơn cô nghĩ nhiều.
Có thể hành động nhanh như vậy nói rõ là Cố Mạnh đã sớm sắp xếp xong bàn cờ, tất cả mọi người, trong đó có cả cô sao?
Đào Anh Thy xem xong thì xóa tin nhắn đi.
Cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa, Lâm Anh cười hì hì đi vào, đặt một phần bánh ngọt lên bàn.
“Cho tôi sao?” Đào Anh Thy nhìn cái bánh nói.
Lâm Anh mở phần bánh ra nói: “Đúng vậy, trên phố mới mở một nhà hàng bánh ngọt, được đồng nghiệp giới thiệu, tôi ăn xong thấy vừa ngon lại vừa dinh dưỡng nên hôm nay mua cho chị một phần, chị nếm thử xem”
Đào Anh Thy nhìn thử, đúng là cô thích ăn, lúc học đại học cô thường hay ăn, Tư Viễn Hãng hay mua cho cô, cô đã từng oán hận mình bị nuôi béo như heo…
Trong lòng Đào Anh Thy k”ế dao động, không khỏi hỏi thêm một câu: “Là cô mua hay là người khác nói cô mua?”
Lâm Anh khó hiểu: “Là tôi tự mua, sao thế “Không sao, cảm ơn nhé.”
“Không cần khách sáo. Lâm Anh cười: “Chị thích ăn là tốt rồi, có thể đến nhà hàng đó ăn, bầu không khí trong tiệm rất tốt.”
Sau khi Lâm Anh đi rồi, Đào Anh Thy ngồi tại chỗ ăn từng muỗng một.
Không phải là do cô đa nghi mà chủ yếu cô sợ bánh ngọt ngày do Tư Viễn Hằng mua, có vết xe đổ của Tân Diễm My trước đó, cô không thể nào không cẩn thận được.
Giống như chuyện đêm hôm đó bị Tư Viễn Hãng hôn, dù là cách lớp khẩu trang nhưng nếu như bị Tư Hải Minh nhìn thấy thì chắc chản sẽ không xong đâu.
Tất nhiên là cô không sợ Tư Hải Minh biết, cô chỉ sợ là Tư Hải Minh sẽ đối phó Tư Viễn Hãng…
Cô không hề mong hai người đàn ông nhà họ Tư vì cô mà tranh chấp.
Tan làm, Đào Anh Thy chuẩn bị lên xe thì ánh mắt lại không khỏi nhìn về phía cửa hàng đồ ngọt mới mở.
Trước khi cô sảy thai thì đó còn là một cửa hàng thức ăn nhanh.
Đào Anh Thy đi vào trong cửa hàng đồ ngọt, đúng thật là như Lâm Anh đã nói, bầu không khí trong tiệm vô cùng tốt.
Đa số là tình nhân Cô gọi cho mình một phần canh hạt dẻ, ngồi ở góc bàn từ từ ăn.
Ngọt mà không ngán.
Trước đây cô đã biết đồ ngọt dễ dàng khiến cho cả cơ thể và tâm trạng đều nghiện.
Năm đó khi cô còn học đại học đã cố gắng hạn chế ăn đồ ngọt, nhưng mà vẫn thất bại Không có cách nào khác, Tư Viễn Hãng hở ra là mua đồ ngọt cho cô.
Nhất là khoảng thời gian cô dồn hết công sức vào chạy trong thao trường Vừa chạy xong cả người đầy mồ hôi, cả người nhẹ nhàng thì Tư Viễn Hãng đã mang đồ ngọt tới ‘Vừa ăn Đào Anh Thy vừa không kiềm được tức giận, công sức chạy bộ đã uổng phí.
Tư Viễn Hằng: “Em có thể từ chối mà”
Đào Anh Thy: “Sao em có thể từ chối được chứ? Anh cố ý mà, biết rõ là em không nhịn được”
Sau khi cô mang thai sáu nhóc con thì không được ăn đồ ngọt nữa.
Đôi khi cô mình mờ mịt, rốt cuộc là bản thân thích ăn đồ ngọt hay là bởi vì tình yêu quá ngọt ngào?
Hay là cả hai?
Bây giờ được ăn nhưng lại cảm thấy trong lòng quá chua chát…
Đào Anh Thy ung dung thưởng thức, nhìn đôi tình nhân ở bàn cách đó không xa, có vẻ như đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, em đút anh một miếng, anh đút em một thìa. Nhất thời trong đầu cô nghĩ đến cô và Tư Viễn Hằng của lúc trước, cũng sến như vậy…
Đào Anh Thy ý thức được bản thân không nên đến cửa hàng đồ ngọt khiến bản thân trải nghiệm cảm giác như là mối tình đầu vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.