Tư Hải Minh không nói gì, cúp điện thoại.
Đào Anh Thy bóp chặt điện thoại, nhìn chằm chằm vào cái gối dưới đất.
Cô cúi xuống một lần nữa, từ từ nhặt nó lên, cố gắng nhớ lại.
Khoảnh khắc đó khiến cô nhớ lại tình huống khi Tư Hải Minh gọi cô trong phòng trọ.
Chiêu hôm đó, cô mua một sợi dây chuyên cho dì Hà, sau đó quay lại đài truyên hình, dì Hà quay trở lại nhà trọ, nói rằng dì ấy sẽ nghỉ ngơi một hoặc hai giờ trước khi đón đứa trẻ.
Cùng ngày đó, Đào Anh Thy trở vê nhà trọ, giống như lúc này, vừa nhận điện thoại của Tư Hải Minh, vừa nhặt gối lên.
Dì Hà là người cực kỳ thích sạch sẽ, mọi thứ đều phải dọn dẹp cẩn thận tỉ mỉ.
Như vậy, nếu như ngày đó dì Hà trở vê nhà trọ thì sao có thể để gối rơi xuống đất được? Lúc ấy Đào Anh Thy còn cảm thấy kỳ quái, có điều cô cũng không quá để ý chỉ tiết này.
Đào Anh Thy cầm gối nhìn từ trước ra sau thì thấy dấu vết của những sợi vải bị kéo trên gối.
Không nhìn kỹ thì sẽ không ra.
Cô nhớ là trên gối không có dấu vết thế này! Góc tường có dán một tấm bọt biển, ngày đó lúc điều tra cảnh sát đã tháo xuống.
Cũng không có phát hiện điêu gì bất thường.
Nhưng gối ôm rơi xuống đất cùng vết xước trên gối là thế nào? Cộng thêm không thây sợi dây chuyên của dì Hà đâu…
Còn có… còn có ngày đó dì Hà đã nói là đón lũ nhóc nhưng cũng không đi.
Không đúng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/845495/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.