Cô lại gọi điện cho dì Hà: “Di Hà, Tư Hải Minh đang ở biệt thự Minh Uyển sao?”
“Không ở, đợi lát nữa ông chủ về thì cô gọi điện thoại cho ông ấy?”
“Không cần, bây giờ tôi tới.” Đào Anh Thy nghĩ là, dù sao thì Tư Hải Minh cũng sẽ về Minh Uyển, cô sẽ đứng ngoài cửa chờ, ra vẻ mình thành tâm thành ý một chút.
Đào Anh Thy tan làm xong thì đến thằng biệt thự Minh Uyển.
Ở ngoài cổng, không có gì bất ngờ khi cô thật sự bị ngăn ở ngoài cửa, chỉ có điều thái độ của bảo vệ thì vẫn còn khá ổn, chỉ nói không thể đi vào chứ không nói thêm gì khác.
Không cần nói thêm, Đào Anh Thy vẫn hiểu.
Đào Anh Thy nghĩ lát nữa gặp Tư Hải Minh thì cô nên nói như thế nào, mới có thể dỗ cho anh nguôi giận.
Nhưng không ngờ rằng cô chờ tới khi màn đêm buông xuống rồi cũng chẳng thấy cái bóng của Tư Hải Minh đâu.
Di Hà không gọi điện mật báo cho cô cái gì, có nghĩa là Tư Hải Minh không ở Minh Uyển.
Chuông điện thoại vang lên, cô liếc nhìn điện thoại rồi nghe: “Dì Hà.”
“Cô đến rồi sao?”
“Ừm, đang ở ngoài cổng.”
“Bây giờ tôi ra.” “Đừng nói với đứa bé là tôi đang ở đây.” Đào Anh Thy nói.
“Tôi biết rồi.”
Cúp điện thoại, Đào Anh Thy nhìn cánh cổng sắt lớn.
Chỉ là một cánh cổng sắt thôi mà đã như chia cách hai thế giới, nó giống như vách ngăn giữa cô và con mình.
Cô không muốn để cho sáu bé con biết cô đến, đến lúc đó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/845446/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.