(Edit: Andy/Do not reup)
---
"Tại sao tôi phải hỗ trợ các anh phá án? Mấy anh cũng đâu có trả lương cho tôi."
Lăng Phong nói: "Nếu cậu cần, chúng tôi có thể xin chỉ thị của cấp trên."
"Bỏ đi. Tôi không thiếu tiền đến mức phải đi làm công cho cảnh sát. Bye."
"Sầm" một tiếng, Hàn Dung đóng cửa nhà lại. Bữa sáng vẫn chưa làm xong, cậu về phòng mở laptop của mình ra chuẩn bị làm việc.
"Chuyện gì đây? Trang web bị hacker tấn công à?"
Trên màn hình là giao diện đăng nhập của Tấn Giang Văn Học Thành, báo sai mật khẩu liên tục, Hàn Dung thay đổi phương thức nhập vài lần vẫn không được, kiểm tra lại tên đăng nhập, "Không sai mà, A Độ Thập Tam."
Cậu chỉ thể đổi cách khác xem tiến trình hoàn thành của tiểu thuyết, bấm vào chuyên mục profile tác giả trên baidu, phát hiện "Âm Dương Sát" đã bị quản trị viên khóa mất rồi.
Và lời thông báo của A Độ Thập Tam: "Âm Dương Sát" đã bị gỡ xuống toàn bộ.
Chuyện khi nào đây? Truyện của cậu bị khóa mà chính cậu cũng không biết?
Quý Diên bưng đĩa đồ ăn tới, giải thích: "Bởi vì những vụ án của 'Âm Dương Sát' viết quá cụ thể, tạo ảnh hưởng xấu và gây khó chịu cho một bộ phận cư dân mạng, nên đã bị phong sát."
Hàn Dung nhướng mày: "Sao anh biết?"
"Bởi vì chuyện này có liên quan tới em mà." Hắn cười tủm tỉm trả lời.
Đôi mắt của Quý Diên có chút gì đó giống với những mỹ nhân cổ đại, chính là "mắt phượng" trong truyền thuyết, đuôi mắt hẹp dài, hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ten-benh-than-kinh-noi-yeu-toi/171243/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.