Lăng Phong không biết Bạch Tâm Hoài rời đi khi nào, cậu làm việc được một nửa rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay, đến lúc tỉnh lại thì thấy trên người phủ thêm một cái chăn nhung. Lăng Phong theo phản xạ ngó nghiêng nhìn xung quanh, nhìn thấy một bóng người quyến rũ, não chưa kịp ra lệnh thì cơ thể đã hành động trước.
Lăng Phong chặn Lữ Tâm ở cửa thang máy, thần sắc đối phương vẫn lạnh băng như cũ, đường nét khuôn mặt sắc sảo xinh đẹp, nhìn qua không hề giống một viên chức nhà nước, ngay trong giờ làm việc mà vẫn trang điểm rất đậm.
"Cô..." Vốn từ của một tên đầu trọc cao 1m9 bỗng trở nên nghèo nàn, rất muốn hỏi đối phương tới làm gì, cũng muốn hỏi có phải cô đắp chăn cho tôi không, trong đầu nghĩ 7749 bản nháp nhưng cuối cùng mở miệng ra lại là: "Chuyện của Lý Nguyệt Nhiên, cảm ơn."
Nguyên Phi bất quá một cái thực tập cảnh sát, nào có như vậy đại năng lực xuất động Tảo Hoàng tổ tra "Một chút lục" quán bar đài trướng cùng công nhân viên chức tư liệu, Lăng Phong ngón chân đầu ngẫm lại đều hiểu được là Lữ lòng đang hỗ trợ.
Lữ tâm lạnh nhạt nói: "Chỉ là vừa vặn muốn quét kia phiến khu mà thôi. Ngươi thiếu tự mình đa tình."
"Ngươi này há mồm......"
Lữ tâm nhướng mày, cười lạnh nói: "Như thế nào? Cảnh sát Lăng phải dùng lạp xưởng lấp kín ta sao?"
"Ngươi đừng như vậy......" Lăng Phong bị nàng trắng ra nói náo loạn cái đỏ thẫm mặt, ho khan nói: "Bao lớn người, tốt xấu cũng chú ý điểm hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ten-benh-than-kinh-noi-yeu-toi/1651436/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.