Ba ngày kế tiếp có thể nói là ba ngày bận rộn nhất đối với Lý Tịch.
Sau khi Lý Tịch thong thả ra khỏi chỗ của Hoàng thượng, y đi thẳng đến chỗ Đô úy kinh kỳ.
Hiện tại người giữ chức Đô úy kinh kỳ là Tần Mông Lương, vốn là thuộc hạ dưới thời Ngôn Ấp còn là vương gia. Hắn nhậm chức cũng được hai năm, cũng là sau thời điểm Ngôn Ấp truất phế hết bọn bè đảng cũ.
Tần Mông Lương nghe tin truyền liền cấp tốc ra nghênh đón Lý Tịch.
Từ xa Lý Tịch đã nói: “Tần Đô úy không cần đa lễ, ta tự vào được rồi.”
Y nhìn thấy quân lính đứng dàn hàng từ đằng xa, rồi họ cúi người chào trước sảnh đường.
Lý Tịch bước vào trong nội đường rồi, Tần Mông Lương mới nối gót theo. Hắn cẩn thận xem sắc mặt Lý Tịch một hồi mới dè dặt: “Chẳng hay, lần này Đốc ngự sử đến có việc gì không?”
“Cũng không có gì. Chẳng qua Hoàng thượng bệnh một thời gian khiến bầy tôi chúng ta có chút hoảng loạn. Ta sực nhớ đã lâu không gặp Tần Đô úy nên tiện ghé qua thôi. Tần Đô úy yên tâm, ta không phải đến đây hỏi tội gì đâu.” Lý Tịch bật cười.
Tần Mông Lương khẽ thở phào, còn tưởng Lý Tịch đến làm khó dễ gì nữa. “Thì ra là vậy, Lý đại nhân không cần khách sáo như thế. Ngài chỉ cần sai một tiếng thì người của Tần mỗ sẽ đến ngay. Thật đúng là phiền hà đại nhân rồi.” Mặc dù hai chức quan Đô úy kinh kỳ và Đốc ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tay-che-troi/2118226/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.