QUYỂN HẠ
Bồng Lai Cốc nằm trong một khe núi sâu u tối, bên ngoài cốc là vách đá màu xanh thẳng đứng mọc đầy dây leo, một màu xanh biêng biếc dịu dàng bao trùm vách đá cổ xưa, có con thạch sùng bò qua đám lá, lắc lư cái đuôi màu xám chậm rãi chui vào khe đá. Ở giữa lối vào cốc treo một cái kẻng đầy rỉ đồng xanh, khách giang hồ đến đây xin khám bệnh, chỉ có thể đứng gõ kẻng xin gặp, người trong cốc có đồng ý xem bệnh hay không phụ thuộc vào số vàng mang đến và vui buồn của chủ cốc. Bao năm qua không thiếu cao thủ có ý đồ xông vào trong, nhưng không một ai có thể vượt mê trận và cơ quan ở cửa cốc. Trong và ngoài trận pháp xương trắng chất thành đống, hồ man đằng* quấn quanh đống xương mọc ra những chiếc lá xanh, không gian vắng lặng như đang tỏ rõ người trong cốc vô tình thế nào.
Hồ man đằng: tên một vị thuốc bắc
Tả Khanh Từ để Bạch Mạch ở ngoài cốc, một mình đi vào trong trận, cảnh trí trong trận biến đổi theo từng bước chân, khiến người ta hoa mắt mê man, không biết đi về hướng nào. Chàng không hề bị ảo cảnh mê hoặc, uốn lượn hai ba vòng né tránh các cơ quan, chỉ tốn nửa canh giờ đã ra khỏi mê trận, đợi bước ra khỏi mảnh rừng cuối cùng, trước mắt hiện ra một khe núi đẹp như tiên cảnh.
Thác nước óng ánh nghiêng mình chảy từ trên sườn núi chảy xuống, trông giống như dải lụa bay xuống dưới hóa thành hồ nước, mấy dòng suối nông trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-tuong-tu/1505652/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.