Tô Vân Lạc gõ cục muối cứng rắn thành mảnh nhỏ hơn rồi bóp chúng thành bột mịn rồi rắc lên thịt dê, rắc xong lại xoa nhẹ trong một khắc. Đốt ngón tay gõ trên thân dê theo tiết tấu, bôi thêm một lớp bột màu và rắc thêm hương liệu, Tô Vân Lạc rút hai cây củi ra, đợi lửa cháy to mới đặt dê lên giá nướng.
Trên đống lửa bên cạnh treo một cái nồi, đợi nước sôi Tô Vân Lạc đạc mấy cục xương, sau đó gọt tiếp cái chân dê sau rồi chặt chúng thành những miếng nhỏ rồi ném vào nồi… cuối cùng bỏ dầu, muối và một số hương liệu không biết tên vào nồi nấu một lúc lâu. Mùi thơm càng lúc càng nồng nặc, dường như có một bàn tay vô hình ôm lấy dạ dày, cơn thèm ăn khiến lòng người ngứa ngáy khó nhịn.
Thịt dê bị lửa hun nóng chuyển thành màu vàng óng, không biết Tô Vân Lạc tìm quả dại mọng nước và mật ong ở đâu, bôi chúng vào thịt dê, mùi thơm lựng xông vào mũi khiến người khác thòm thèm nhỏ dãi.
Sắt Vi Nhĩ ăn ngon đến độ đôi mắt xanh lam tỏa sáng như ngọc, nụ cười ngọt ngào tựa mật đường, đâu còn nửa phần dáng vẻ mỹ nhân lạnh lùng, nếu Thổ Hỏa La Vương nhìn thấy, chỉ sợ xương cốt cũng hóa mềm.
Không ai để tâm đến đống lửa, tất cả mọi người đều đang ăn thịt dê, trong nháy mắt con dê chỉ còn lại chút xương, mặc dù ngại mất phong độ nên không ai tranh đoạt, nhưng cũng không có ý nhường nhau. Tranh thịt dê nướng xong lại đến chia canh thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-tuong-tu/1505624/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.