Tin tức được truyền đi, không ai đoán được Phi Khấu Nhi sẽ làm thế nào. 
Thuyết phục Tuyết Cơ khuyên ngăn quân vương? Mạo hiểm bắt cóc quan đại thần? Hay là một mình trốn về Trung Nguyên? Áp lực vô hình ngày một tăng lên, mọi người giống như những con thú bị nhốt một ngày mà cứ ngỡ một năm, bắt đầu sốt ruột, Thẩm Mạn Thanh cũng tiều tụy hơn. 
Thời gian chầm chậm trôi qua, kìm sắt vây khốn không mảy may suy giảm, trong ngoài Dịch quán đều im lặng, tâm trạng ai nấy đều căng như dây đàn. Chỉ có Tả Khanh Từ vẫn bình tĩnh như thường, Bạch Mạch thấy vậy cũng ổn định theo chủ nhân của mình. Có lẽ là không rành hung hiểm hoặc là xem nhẹ sinh tử, một chủ một tớ giữ vững vẻ bình tĩnh khiến những kẻ từng trải như bọn họ cảm thấy xấu hổ. 
Ngày thứ ba là ngày rất đẹp, ánh nắng rực rỡ, không khí trong lành, hơi ấm của mùa xuân đã ùa về. 
Hôm nay thích hợp vẩy nước quét nhà, hút bụi, phơi nắng, cũng thích hợp giết người. 
Trong đại sảnh, mặt mày Ân Trường Ca lạnh lẽo, lau kiếm hết lần này đến lần khác; Lục Lan Sơn nhắm mắt tĩnh tọa; Thương Vãn nghiêng tai lắng nghe tiếng động ngoài đường phố; gương mặt Thẩm Mạn Thanh tái nhợt ẩn chứa nỗi thê lương tuyệt vọng, bàn tay mềm mại nắm chặt trường kiếm, giống như đó là điểm tựa cuối cùng của mình. 
Gần đến ban trưa, họ vẫn chưa nhìn thấy lễ quan đáng lẽ phải đến đây hỏi thăm, đã quá thời gian quy định trong chiếu chỉ, mà vẫn không thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-tuong-tu/1505622/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.