Editor: Linqq
... Làm cái gì?
Trường An im lặng, chết cũng không dám quay đầu lại, chỉ giả vờ trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác mà nhìn vào nồi nước, vẫn đang nổi lên từng lớp bong bóng, nổi từng lớp bong bóng...
Giọng nói của người sau lưng lại truyền tới, tất cả đều là ý cười: "Nước sôi rồi."
"Hửm?" Lúc này Trường An mới như tỉnh mộng, mắt nhìn nồi, quả nhiên nước đã sôi rồi. Ho nhẹ một tiếng, hốt hoảng nhớ tới nhiệm vụ nấu đồ ăn, cầm thức ăn đã chế biến chuẩn bị thả vào nồi, lại bị người kia cầm lên trước. "Để anh."
Trường An gật gật đầu, ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh nhìn anh chuẩn bị đâu vào đấy.
Ngón tay của anh vừa dài lại vừa trắng, lẫn trong màu sắc của rau quả trông cực kỳ đẹp. Trường An cứ nhìn như vậy, không biết sao lại nhớ tới ngày đó những ngón tay này cài lại từng chiếc nút áo cho cô... Trong nháy mắt mặt đỏ bừng. Bỗng nhiên Trường An quay đầu, không dám nhìn nữa.
Chử Trì Tô làm xong, quay đầu nhìn cô, mặt cô đỏ đến dọa người, anh buồn cười: "Sao vậy?"
Chỉ câu nói đó của anh mà ảnh hưởng lớn tới vậy sao?
Đương nhiên Trường An không tiện nói cô có ý đồ xấu đối với ngón tay của anh, thế là quả quyết nói sang chuyện khác: "Không có gì... Lát nữa anh muốn làm gì?"
Chử Trì Tô nghĩ một lúc, cười yếu ớt: "Cái gì cũng được." Chỉ cần làm cùng với em.
Đương nhiên Trường An nghe hiểu, chẳng qua, cũng không thể cơm nước xong xuôi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-thoi-gian/23353/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.