Editor: Linqq
Trường An nghe anh nói lời này, lại có chút ngượng ngùng, tay thử rút ra nhưng không được, đành phải từ bỏ, quay đầu lại chôn mặt trong lòng anh giả chết.
Chử Trì Tô cười đến mức lồng ngực chấn động, cứ như vậy ôm cô, dỗ một lúc, lại không đúng lúc đùa một câu, trêu chọc cô đến xù lông, rồi lại phải dỗ dành lại...
Chờ đến lúc hai người rời khỏi bàn ăn, mặt Trường An đã đỏ bừng.
Trường An có cảm giác nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ rất dễ xảy ra chuyện gì đó, Mao Mao đã sớm vội vàng đi làm, hiện tại trong phòng chỉ còn hai người bọn họ, lúc nãy cũng mới...
Trường An nghĩ một lúc, nhìn thấy hộp cờ dưới bàn trà, ánh mắt sáng lên, đưa tay lấy ra, nhìn anh đang nhìn cô nói: "Khụ... Chử Trì Tô, cái đó... Chúng ta chơi cờ tướng đi, có được không?"
Chử Trì Tô cười rộ lên, gật đầu đáp ứng: "Được."
Thế là hai người ngồi thật nghiêm chỉnh, bắt đầu mặt đối mặt mà chơi cờ tướng.
Hai người đều là những người chơi cờ rất giỏi, đánh từng quân cờ một, cũng không nói chuyện, chỉ là thỉnh thoảng sẽ cầm quân cờ suy nghĩ một lúc, rồi lại vững vàng đặt xuống.
Được nửa ván, đúng là bất phân thắng bại.
Trường An cầm quân "Tượng" trong tay, vừa muốn đặt xuống, điện thoại di động liền vang lên, để quân cờ trong tay lại chỗ cũ, đưa tay cầm điện thoại tới, là biên tập.
Ngẩng đầu nhìn Chử Trì Tô, lắc lắc điện thoại trong tay: "Em nghe điện thoại đã."
Chử Trì Tô gật gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-thoi-gian/23347/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.