Editor: Linqq
Coi như may mắn của hai người không tệ, đi không bao lâu liền bắt được xe, tuy vậy nhưng chờ đến khi trở lại nhà nghỉ thì cũng đã đến lúc ăn cơm tối.
Đây là bữa cuối cùng ở Tây Tạng, hai người đặc biệt hỏi chủ tiệm tìm một nhà hàng nổi tiếng để đến ăn tối.
Là một nhà hàng thịt dê nướng đặc sắc.
Hai người không thích ăn thịt đứng trước nhà hàng, bất đắc dĩ bèn nhìn nhau cười.
Sau cùng đành phải chọn một nhà hàng cách đó không xa để ăn bữa cuối cùng ở Tây Tạng.
Hai người ăn xong, Chử Trì Tô nắm tay Trường An đi ra, hỏi cô: "Thế nào? Ăn ngon không?"
Trường An nghĩ một lúc, ăn ngay nói thật: "... Có chút mặn."
Chử Trì Tô cười rộ lên, nghiêm mặt sửa lại: "Là cực kỳ mặn."
Trường An yên lặng gật đầu: Ăn một miếng là phải uống một ngụm nước... Thật không thể khái quát hơn được nữa...
Chẳng qua hai người cũng không muốn lãng phí, chỉ có thể vừa ăn vừa uống nước, ăn được hai miếng thì sẽ ngẩng đầu nhìn đối phương một cái, bất đắc dĩ nhìn nhau cười một tiếng, rồi sẽ cùng ăn ý cầm lấy nước lọc đưa lên miệng uống...
Trong bữa tối hai người đều rất yên tĩnh, hiện tại mỹ thực trước mắt quả là "không dễ" hưởng thụ, tuy Trường An cảm thấy như bây giờ là rất tốt, nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi anh một câu đã muốn hỏi từ lâu: "Ừm... Chử Trì Tô, lúc đó vì sao anh muốn làm bác sĩ?"
Đương nhiên Chử Trì Tô cảm thấy hơi kỳ lạ, hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-thoi-gian/23343/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.