Editor: Linqq
Người nào đó không hiểu sao lại gọi điện thoại tới, kết quả là Trường An một đêm không ngủ.
Cuối cùng cô hoàn toàn cam chịu, dù sao thời gian làm việc của cô cũng tự do, ngủ trễ cũng không sao, cho nên liền ôm chăn nghĩ từng chút về những chuyện xảy ra mấy ngày nay.
Về mặt tình cảm, từ trước đến nay cô là người khoan thai, thậm chí còn có chút chậm chạp, trước khi biết Chử Trì Tô, xưa nay cô không hề biết tình cảm cá nhân của mình lại khó hiểu như vậy, nhanh chóng như vậy, sâu sắc... như vậy.
Cô vẫn cho là cô là một người bạc tình bạc nghĩa.
Cho đến khi gặp anh - giống như là... Tình cảm lắng đọng nhiều năm lập tức bùng nổ. Nhanh đến mức khiến cô không kịp phản ứng.
Không thể ngăn cản, không có cách nào kiềm chế.
Lần đầu tiên từ khi cô sinh ra lại có cảm xúc muốn gần người như vậy. Muốn mỗi ngày đều có thể gặp anh.
Thế nhưng... Những chuyện này dường như cũng không thể tùy theo cô.
Từ nhỏ đến lớn, dường như không có chuyện gì cô muốn là có thể lấy được. Thực ra thứ cô muốn cũng không nhiều, nhưng hình như,... cũng chưa từng lần nào có thể đạt lấy. Đến cuối cùng, cô không còn dũng khí để đòi hỏi quá đáng nữa.
Nếu như thứ cô muốn liền có thể đạt được... Dù chỉ là một lần, như vậy cũng tốt.
... Nếu như quả thật có thể đạt được một lần, là tốt rồi.
"Chử Trì Tô..." Trong đêm tối yên tĩnh không người, rốt cuộc cô mới dám quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-thoi-gian/23328/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.