Chiều hôm đó, Bình An tìm đến địa chỉ mà Harry đã đưa cho. Bởi vì căn nhà của cậu ta tương đối nổi bật so với những nhà kế bên, cô hoàn toàn không gặp khó khăn gì để tìm ra nó.
"Vào đi"
Harry ra đón cô với khuôn mặt phờ phạc của người đang bị ốm nặng. Cô lặng lẽ đi theo cậu ta mà chẳng nói lời nào. Thậm chí là ngay cả khi được cậu mời ngồi xuống, uống trà, cô vẫn yên lặng như vậy. Thật không hiểu nổi cô gái này đang nghĩ cái quái gì trong đầu nữa. Chính bởi thế mà Harry bắt buộc phải lên tiếng trước.
"È hèm, cô gái, cô không định đến đây chỉ để ngắm chỗ tôi ở thôi chứ?"
Nghe câu nói này, Bình An mới bắt đầu chú ý đến người đối diện.
"A, xin lỗi. Tại vì ở đây có nhiều loại máy móc đặc biệt mà tôi mới chỉ thấy trong sách vở. Thật không ngờ anh cũng có hứng với những thứ như thế này"
"Không. Mấy thứ đó là của thằng bạn tôi. Đây là nhà của nó. Mà tôi nghĩ chúng ta nên bắt đầu chuyện chính sẽ tốt hơn"
Bình An cười cười, gãi gãi đầu đầy thân thiện.
"Ồ, vâng. Anh nói đi"
Nhìn cái thái độ của cô gái kia khiến Harry không khỏi nghi ngờ. Trước đây mỗi khi gặp cậu, cô ta đều chưng ra bộ mặt nghiêm nghị. Vậy mà lần này sao lại... Đã thế còn gọi là "anh" nữa (mặc dù vẫn xưng là tôi). Cô ta đang có âm mưu gì chăng? Nhưng dù thế nào thì người đang nắm đằng chuôi là cậu. Không cần lo lắng quá.
"Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-sach-dua-xe/16110/chuong-27-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.