Bình An đến giờ vẫn không thể tin vào mắt mình. Anh hai tỉnh dậy rồi sao? Hay phải chăng đây chỉ là một giấc mơ?
"Au...ch..."
Cô đưa tay tự véo vào má mình một cái đau điếng.
"Em làm cái gì thế hả?"
Lâm Bình giữ lấy tay Bình An, lo lắng. Đây, quả nhiên không phải là mơ. Là anh hai thật rồi. Cô gái nhỏ vươn hai tay ra, ôm chầm lấy anh trai mình, thút thít như một đứa trẻ.
"Đúng là anh thật rồi. Không phải là mơ... Em..."
Cứ thế, chẳng thốt nổi lời nào, cô lại òa lên khóc. Lâm Bình đưa tay khẽ vuốt mái tóc của em gái, dỗ dành.
"Thôi nào. Đừng khóc nữa. Có anh đây rồi"
Khi thấy em gái mình đã dần bình tĩnh lại, Lâm Bình mới cầm tay cô lên, xem xét.
"Coi nào. Em bị thương rồi. À, còn nữa. Má trái của em sao lại sưng đỏ thế kia?"
Bình An giật mình, đưa tay sờ má. Cảm giác vẫn hơi rát rát. Cô đã bị thương sao? Bỗng đâu, bên ngoài có tiếng người vọng vào.
"Lâm Bình, đi thôi. Đến giờ rồi đó"
Lâm Bình quay về phía cửa, trả lời vọng ra.
"Đợi chút ạ"
Rồi cậu quay lại căn dặn em gái.
"Em nhớ bôi thuốc nhé"
Cô gái nhỏ nghiêng đầu, cười thật tươi.
"Vâng. Anh hai. Cố lên nhé!"
Lâm Bình cười đáp lại, giơ hai ngón tay lên trời đáp trả.
Bóng dáng cậu từ từ biến mất trước mặt cô. Lúc này đây, Bình An mới mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng. Có cái gì đó vừa lạ vừa quen. Chuyện này cô đã từng gặp rồi thì phải. Cơn đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-sach-dua-xe/16097/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.