Cố Kiều cúi đầu, giả vờ không nghe thấy, cứ thế tiếp tục đi về phía trước.
“Cố Kiều!” Đột nhiên ông chủ nhớ ra.
Cô vẫn tiếp tục làm như không nghe thấy, cắm đầu cắm cổ bước đi.
“Cố Kiều, có người gọi cậu kìa.” Cánh tay cô bị ai đó chọc vào.
“Lộ Nhiễm, cậu nghe nhầm rồi.” Cố Kiều quay đầu lại nói với Lộ Nhiễm, người không biết xuất hiện từ lúc nào.
“Không mà, tớ đâu có nghe nhầm đâu, là ông chủ tiệm net gọi cậu.” Sợ Cố Kiều không nghe thấy, Lộ Nhiễm phải lớn tiếng nói. Âm thanh oang oang, khiến tất cả mọi người xung quanh đều chú ý tới.
Chiếc xe đạp của lão Kim đang đi phía trước bỗng dừng lại, chuông cũng không kêu nữa, sau đó quay người lại nhìn Cố Kiều.
Lộ Nhiễm phát hiện đó là lão Kim, chủ nhiệm lớp bọn họ, lúc này mới nhận thức được mình vừa mới hại cô rồi, đành dùng ánh mắt vô cùng xin lỗi nhìn Cố Kiều, sau đó để lại cho cô một cái nhìn thương cảm rồi vội vàng bỏ chạy.
Lão Kim dừng chiếc xe đạp cũ kỹ của mình bên đường.
Cố Kiều nhanh trí chạy tới phía ông chủ tiệm quán net, vẫy tay mỉm cười: “Cậu hai!”
Ông chủ tiệm net có chút sửng sốt, nhưng sau đó vẫn tươi cười đáp lại: “Tan học rồi hả cháu gái!”
Đây chính là sự am hiểu ngầm giữa ông chủ và người làm công tạm thời.
Lão Kim không mảy may nghi ngờ, lại chuẩn bị tiếp tục đạp chiếc xe đạp cũ kỹ, ông nhìn Cố Kiều nói: “Lên, thầy đưa em về.”
“Cô nhóc này nhà anh, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-qua-mai-khong-giai-duoc-con-khat/216342/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.