Editor: coki
Lễ khai giảng đơn giản chỉ là giới thiệu về lịch sử của trường học, sự phát triển và nội quy nhà trường. Mãi đến khi người đại diện cho các học sinh mới vào trường lên phát biểu thì những người đang mất kiên nhẫn phía dưới mới lấy lại được tinh thần.
Lúc tên của học sinh kia được đọc lên thì lập tức có người vỗ tay, ồn ào hô to tên cậu ta, đặc biệt là lớp 5.
Hàng Giai Văn.
Thái độ của mọi người đối với Hàng Giai Văn nhiệt tình hơn lúc hiệu trưởng và chủ nhiệm lớp nói chuyện rất nhiều.
Vài học sinh thuộc những lớp nghiêm túc đều quay đầu lại nhìn về phía bên này.
Cánh tay của các nam sinh lớp 5 giơ cao quá mức, có người thì vỗ tay bộp bộp, có người lại huýt sáo, có vài người còn gọi cả tên Tống Thành Ngạn.
"Anh Tống, vợ anh kìa!"
Tống Thành Ngạn đang ngủ đột nhiên bị tiếng ồn ào đánh thức, cậu ta nhìn sang Nghê Hàm Hàm bên cạnh thì thấy Nghê Hàm Hàm đang cúi đầu xem từ điển tiếng Anh.
Đột nhiên giọng của Triệu Tịnh truyền vào lỗ tai Tống Thành Ngạn: "Phiền chết đi được!"
Tống Thành Ngạn giật mình, vừa co chân lên nhích về phía Nghê Hàm Hàm vừa chửi bậy: "Cậu ngồi đây làm gì?"
Triệu Tịnh lườm cậu ta một cái: "Tôi thích."
Tống Thành Ngạn nhích tới không chỉ đè lên tay Nghê Hàm Hàm mà còn che mất ánh sáng của cô nên Nghê Hàm Hàm dùng sức đẩy cậu ta ra: "Cậu làm gì thế, tránh ra."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-qua-dau-tay-nho/2397372/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.