“Cô nàng đó và bốn tên kia được một gã bạn của họ tên là Jeb Oliver điều động. Hắn trả cho mỗi người một trăm đô la. Tôi nghĩ là hắn được năm trăm cho riêng phần mình. Tôi đến nhà của hắn, nhưng hắn đã chuồn mất.”
“Chuồn đi đâu?”
“Không ai biết. Hắn được một tên lái xe đến đón.”
“Hắn là ai?”
“Hắn làm việc cùng cửa hàng với cô nàng kia. Nhưng hắn còn là một tay bán ma túy cò con.”
“Thật à?”
Reacher gật đầu. “Có một cái nhà kho nằm sau căn nhà khóa bằng một ổ khóa đắt tiền. Có lẽ đó là nơi điều chế, hay là nơi chứa đồ. Hắn lúc nào cũng gọi điện thoại di động. Hắn có một chiếc xe tải giá trị gấp đôi tiền lương một năm của một nhân viên bán hàng. Và hắn đang sống với mẹ hắn.”
“Điều đó chứng minh được gì?”
“Những tay buôn ma túy thường sống với mẹ nhiều hơn những người bình thường. Tôi đọc điều này trên báo.”
“Tại sao?”
“Chúng thường có tiền án vặt. Chúng không thể thoát khỏi những cuộc kiểm tra lý lịch mà các chủ nhà thường làm trước khi cho thuê nhà.”
Helen không nói gì.
Reacher nói, “Tối qua cả bọn đều phê. Cả sáu đứa. Chắc hẳn là phê Speed [21], xét bộ dạng của con bé đó hôm nay thì biết. Nó khác hẳn. Xuống sắc lắm, như tình trạng sau khi dùng amphetamine.”
[21]: Tiếng lóng chỉ amphetamine - thuốc kích thích tổng hợp.
“Tụi nó dùng thuốc à? Vậy thì ông may mắn đấy.”
Reacher lắc đầu. “Muốn nện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-phat-mot-mang/2910501/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.