Reacher xê dịch, tựa lưng vào cánh cửa sổ và quay nghiêng để nhìn xuống quảng trường. Và để khỏi nhìn thấy khán giả của mình.
Ông hỏi, “Có phải cuộc nói chuyện này được bảo mật không?”
Helen Rodin đáp, “Có. Đây là một cuộc hội ý với khách hàng. Nó tự động được bảo vệ. Không ai được phép nhắc lại những điều chúng ta nói ở đây.”
“Về mặt pháp luật, thì việc cô nghe tin xấu có đúng nguyên tắc không?”
Im lặng hồi lâu.
Helen Rodin hỏi, “Ông sẽ nêu bằng chứng để buộc tội anh ta hả?”
“Tôi không nghĩ mình cần nêu chúng, trong tình trạng hiện nay. Nhưng tôi sẽ nêu nếu cần thiết.”
“Thế thì dẫu sao đi nữa chúng tôi sẽ nghe cái tin xấu. Chúng tôi sẽ lấy lời khai của ông trước khi có thể tìm ra bất cứ tòa xử. Để bảo đảm không có bất ngờ nào nữa.”
Lại thêm vài giây im lặng.
Reacher nói, “James Barr xưa là một tay bắn tỉa. Không phải là người giỏi nhất mà quân đội từng có, mà cũng không phải là người tệ nhất. Chỉ là một tay súng tốt, đạt yêu cầu. Hầu như trung bình về mọi mặt.”
Ông ngừng lại, quay đầu nhìn xuống phía bên trái của mình. Nhìn xuống tòa nhà xoàng xĩnh mới xây có đặt phòng tuyển quân. Bộ binh, Hải quân, Không quân, Thủy quân lục đặt phòng tuyển quân. Bộ binh, Hải quân, Không quân, Thủy quân lục chiến.
Ông nói, “Có bốn loại người gia nhập vào quân đội. Đầu tiên là những người như tôi, đó là một nghề truyền thống của gia đình. Thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-phat-mot-mang/2910491/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.