Đứa bé từ trên núi chở về, khiến cho Đại Tráng có chút bó tay không biện pháp. Giao cho người trong thôn xử lý, con sói con kì lạ này tuyệt đối là đi vào đường chết, để cho bé trở lại ngọn núi, không có thân thể của sinh vật hoang dã, cuối cùng cũng chắc chắn không thể sinh tồn... Đấy đều là những kết cục Đại Tráng không hề muốn thấy, hiện giờ đứa bé bị Ngốc Tử dùng dây thừng cột ở chân bàn trong phòng, miệng lại cột một mảnh vải, phòng ngừa hắn tru bậy cắn bậy.
“Trước tắm cho bé đi đã!” Đại Tráng có chút bất đắc dĩ nói với Ngốc Tử.
“Ngươi cẩn thận một chút!” Ngốc Tử đem sói con bị cột tay với chân lại, lo lắng dặn dò.
Đại Tráng cầm lấy một miếng xà bông, phải tắm cho bé gần 3 lần, tóc thì không gội được, chỉ đành dùng kéo cắt sát da đầu, sói con trên người ngoại trừ mấy vết sẹo lớn nhỏ bên ngoài, bàn tay cùng bàn chân đều dày một tầng vết chai. Đại Tráng cẩn thận kiểm tra xương cốt trên người sói con, vui mừng phát hiện còn chưa bị biến dạng, chỉ cần sửa lại tư thế đi đứng ngồi nằm của bé, có lẽ về sau cũng giống người thường...
“A Đại, đứa nhỏ này làm sao bây giờ?” Đại Tráng xoa xoa mồ hôi trên trán, nhìn thấy sói con nằm cuộn lại thành một cục trên giường, nói.
Đại khái là vừa mới tắm rửa xong nên mệt mỏi giãy dụa, Ngốc Tử sau khi mang sói con bị lau khô đặt trên giường, đứa nhỏ kia “Ô ô” vài tiếng, liền co lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-phan-cay-cay-mot-phan-thu-hoach/1216350/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.