“Mấy đứa ăn cơm trưa chưa?” Đại Tráng vừa phủi bụi trên người, vừa nói.
“Ăn rồi, ăn rồi, do đại tỷ tỷ nấu!” Tam Nựu Nhi nhào tới trên đùi Đại Tráng như một viên đạn, miệng vui sướng kêu.
“Thực sự? Đại tỷ tỷ cho mấy đứa ăn gì?” Đại Tráng đưa tay đỡ lấy Tam Nựu Nhi, cười hỏi.
“Nấu nước nhào bột, rồi thái thịt, lửa do Nhị ca ca thổi...” Đại Nựu Nhi lắc lắc ngón tay nói.
“Không có gì, tối hôm nay đại ca sẽ dạy ngươi nấu cơm, lần sau có thể nấu được rồi!” Đại Tráng vừa cười vừa nói, trong lòng thực sự vui mừng, sau này cuối cùng cũng có người chia sẻ việc nấu cơm thổi lửa với mình...
“Dạ, dạ...” Đại Nựu Nhi liên tục gật đầu, mặc dù cao hứng vô cùng, trên mặt vẫn thể hiện dáng cười nhã nhặn.
...
Buổi tối, Ngốc Tử vẫn như cũ ở bên cạnh ăn xong cơm tối, thế nhưng lần này lại không có đàng hoàng đi về nhà, chỉ mong mỏi nhìn về phía Đại Tráng.
“Qua năm mới rồi trở lại! Đợi thêm mấy ngày nữa, ta đi qua nhà mẹ ngươi nói chút chuyện, sau đó thì tùy ngươi.” Đại Tráng vừa thu dọn chén đũa, không ngẩng đầu lên vừa nói.
“Dạ.” Ngốc Tử lên tiếng, nghĩ nghĩ rồi đi ra ngoài.
“A, đúng rồi, A Đại, chờ một chút.” Đại Tráng đứng ở cửa phòng bếp kêu lên.
Ngốc Tử nhãn tình sáng lên, hết sức cao hứng chạy tới.
“Trong bếp có nướng khoai, ngươi ăn một chút, ăn xong rồi hãy về.” Đại Tráng nói.
Năm nay được mùa thu hoạch khoai lang, Đại Tráng lựa mấy củ nhỏ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-phan-cay-cay-mot-phan-thu-hoach/1216321/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.